Triệu Tây Âm đập bàn phản bác, “Đã ly dị thì làm sao? Đã ly dị thì con tội đáng muôn chết à?!”
————————————————
Triệu Tây Âm ở đài phun nước âm nhạc gần mười phút, Chu Khải Thâm liền ôm cô gần mười phút.
Nước phun lên tạo thành những hình dáng gì, hay ánh sáng thay đổi bao nhiêu màu, kỳ thật Triệu Tây Âm đều không nhớ, nhưng mỗi khi giọt nước bé xíu đập vào mặt là trái tim cô lại run rẩy.
Mãi đến khi gần kết thúc, du khách dần tản ra, Chu Khải Thâm vững vàng đặt cô xuống: “Đông người quá tôi sợ em té.”
Khoảnh khắc chân Triệu Tây Âm chạm đất, đầu gối cô tê cứng. Chu Khải Thâm đưa tay kéo cô lại, khóe mắt khẽ ngậm ý cười, “Có thể thấy vừa rồi em ăn miến chưa đủ.”
Triệu Tây Âm không nói gì, im lặng đi theo phía sau anh một đoạn đường ngắn, sau đó nhỏ giọng hỏi: “Hôm nay anh vẫn trở về nhà sao?”
“Không về, về rồi thì đừng nghĩ ngủ nữa.” Chu Khải Thâm nói: “Đi thôi, chúng ta về khách sạn nghỉ ngơi nào.”
Buổi tối bọn họ ở lại trong nội thành, hai căn phòng, nằm sát vách nhau.
Triệu Tây Âm không rõ hai năm qua đã xảy ra những chuyện gì, nhưng cô biết, từ lâu bất động sản của Chu Khải Thâm đã trải rộng khắp mọi nơi. Anh là một nhà đầu tư có cái nhìn tiên phong, anh có rất nhiều bất động sản ở các thành phố hạng hai và ba dưới danh nghĩa của mình. Đơn giá không cao, nhưng nhu cầu lớn, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nien-hao-hop/2502749/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.