Tiểu thư người nghỉ tay một chút đi, tôi mang cho người một chút bánh ngọt đến rồi đây.
- Tịnh Lan cô cứ để ở đó đi, lát nữa ta đói tự lấy ăn sau.
- Vậy tôi để ở đây trước, lát người nhớ ăn một chút nha nó có thể giúp tiểu thư lấy lại tinh thần sau khi làm việc vất vả.
Tịnh Lan bê một khay đựng một đĩa bánh ngọt tự làm và một cốc sữa bước vào trong phòng của Y Nhiên, cô còn để vị trí khay vào chỗ mà Y Nhiên có thể dễ nhìn thấy nhất. Y Nhiên vẫn đang vùi đầu vào trong đống sổ sách mà bác Diệu trông tiệm vừa gửi tới hôm qua nên không để ý gì tới Tịnh Lan đã vào trong từ lúc nào, hay những gì Tịnh Lan vừa mới nói ra sao cô cũng chẳng nhớ được mấy lời.
Tịnh Lan nhìn tiểu thư của mình vì chuyện của cửa tiệm mà lo lắng mãi không thôi đến nỗi bỏ cả ăn cả ngủ đến nỗi giảm đi vài cân, cô bất lực ngao ngán thở dài không biết nếu tình trạng này mà còn kéo dài hơn nữa chỉ e rằng chuyện lớn chưa thành thì tiểu thư đã bị vắt kiệt sức mất thôi. Tịnh Lan cũng không biết nên khuyên tiểu thư như nào bây giờ cô có ở lại cũng chẳng giúp ích được gì nên ra ngoài, cô trước khi còn không quên cẩn thận đóng cửa phòng lại cho Y Nhiên.
Y Nhiên xem xét tình hình gần đây của cửa tiệm cho thấy lượng người đến mua hàng ngày càng giảm xuống đến nỗi có hôm chẳng bán được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nhi-thieu-khong-bac-dai-kieu-the/2996009/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.