Nếu em không muốn cho chị biết thì thôi cần gì phải nói nặng lời như vậy, coi như là chị chưa hỏi gì đi.
Buổi chiều hôm đó cô cũng không ra ngoài như mọi khi nữa mà ở trong nhà để chú ý sức khỏe của mợ Hà Oanh, thế nhưng ở bên phía cô nhi viện lại trái ngược hoàn toàn.
Bạch Lãnh sau khi chào tạm biệt viện trưởng Lưu liền quay trở về phường may Họa Y tiếp tục làm việc, trên đường đi Trần Quý không khỏi thắc mắc về hành động hôm nay của thiếu gia nhà mình. Khi không lại có thời gian đến đây làm từ thiện trong khi đó ở phường may vẫn còn bao nhiêu việc phải làm, Trần Quý muốn hỏi thiếu gia về những gì mình thắc mắc nhưng nghĩ lại thì thôi anh sợ hỏi những gì không nên hỏi thì tháng này anh chỉ có cạp đất ra mà ăn thôi.
Bạch Lãnh vô tình quay sang nhìn qua thấy sắc mặt của Trần Quý có chút khó coi, dường như anh có thể đọc được suy nghĩ hiện tại Trần Quý là gì bèn lên tiếng hỏi:
- Trần Quý, có phải cậu đang muốn hỏi tại sao hôm nay chúng ta đến đây làm từ thiện đúng không??
Câu nói này của Bạch Lãnh như là đang đi guốc trong lòng Trần Quý vậy, Trần Quý kinh ngạc không nói lên lời trong nhất thời anh chưa biết nên trả lời thế nào. Bạch Lãnh thấy Trần Quý không trả lời mà ngây người ra đó, anh cứ vậy bước đi tiếp bỏ mặc Trần Quý vẫn còn đứng chỗ đấy.
- Trần Quý cậu còn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nhi-thieu-khong-bac-dai-kieu-the/2995994/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.