Hoan Lạc cốc mà Dịch Triệt vẫn luôn canh cánh trong lòng đó, rốt cuộc Hứa Đường Thành cũng không đi được.
Hôm đó y không có báo trước mà về nhà, sau khi về không thấy ai gọi điện hỏi ra mới biết bà nội y bị bệnh.
“Hôm kia bà con nói cổ họng đau, bụng cũng không thoải mái, bác con đòi dẫn bà đi khám nhưng bà không chịu, nên mới uống thuốc hai ngày coi sao. Ai ngờ đâu mới nãy bà nói thấy lạnh trong người, bảo mai dẫn bà đi khám bác sĩ. Nãy mẹ mới đo nhiệt độ cho bà xong, bà bị sốt.”
Bà nội y bình thường cũng coi như khỏe mạnh, ngoại trừ bệnh cao huyết áp ra cũng không có bị bệnh gì đáng nói, mà nếu có bệnh cũng không phải thường xuyên. Nhưng thân thể người già không cách nào so được với người thường, một khi đã trở bệnh thì phải lâu lắm mới khỏi, trên đường đi tới nhà bác mình Hứa Đường Thành từ đầu đến cuối đều thấp thỏm không yên. Chờ tới khi thấy được bà nội, nhìn bà mặc áo bông dày cộm, cảm giác khó chịu trong lòng càng tăng lên. Bà nội y từ trước đến giờ đều không sợ nóng không sợ lạnh. Mùa hè bật điều hòa, bà còn phải ngồi ở nơi có hơi lạnh từ điều hòa thổi tới, cho dù có tiếc tiền điện thì cũng sẽ bật quạt thổi trực tiếp vào người cho mát. Mùa đông tới cả nhà khuyên dữ lắm bà mới chịu mặc áo lót dày với áo bông.
“Đường Thành về rồi hả.”
Bà nội thấy y tới lập tức mỉm cười. Hứa Đường Thành nghe giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nhat-su-co/1499727/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.