"Đói bụng còn tốt hơn so với chết! Phía trước là cạm bẫy!" Chu Du phải phụ trách tính mạng của tất cả mọi người quân Giang Đông, hắn nói: "Chúng ta có thể nghĩ biện pháp đoạt lương thảo của Nhạc Tiến!" Hắn nói như thế.
Quách Gia đối đầu với Chu Du, Quách Gia thắng!
Nhưng mà, bởi vì trong thành Từ Châu nội thành xẩy ra hỏa hoạn, Chu Du vẫn thu hoạch được không ít lợi ích, những dân chúng trong thành bị bức không thể lên tiếng, không cho phép cứu hoả, đã chết rất nhiều, rất nhiều, thế nhưng, cuối cùng tổn thất vẫn nhẹ hơn nếu so với một trận đại chiến. Cần phải biết rõ, nếu như Chu Du đánh Từ Châu, chỉ sợ những điều mà nơi này trải qua, cũng không phải chỉ một trận đại chiến. Thế nhưng Quách Gia vẫn cảm thấy áy náy mà thổ huyết, ai kêu thân thể hắn vốn không tốt!
Sau khi rời đi thật lâu, suy nghĩ biện pháp đối phó Nhạc Tiến, cướp đoạt lương thảo của đối phương, Chu Du mới suy nghĩ về trận đấu trí mà hắn không suy tư kỹ càng, hơn nữa, rất nhanh chóng hắn cảm thấy vô cùng thất vọng với bản thân mình, hắn hiểu rằng mình bị người ta đùa bỡn. Kỳ thật, cũng không phải Quách Gia không có sơ hở, chẳng qua sơ hở đó vào lúc ấy cũng không thể được coi là sơ hở, rất nhiều dấu chân của dân chúng đi về phía bắc! Nếu quả thật muốn gạt hắn vào thành, những dấu chân này đã quá rõ ràng, rõ ràng đến mức chỉ cần nghĩ lại một chút là đã biết rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nhat-mong-chi-tam-quoc/2703659/quyen-2-chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.