Cùng lúc đó, giống như những gì Chu Du đã dự đoán, từ phía xa xa nhìn thấy ánh lửa ở phía thành Tứ Minh, Nhạc Tiến dẫn mấy vạn bộ binh cũng gia tăng tốc độ tiến nhanh hơn, thế nhưng, tâm tình của hắn lại rất vui sướng, hắn cho rằng ánh lửa kia là do Hạ Hầu Uyên phóng hỏa mà tạo thành.
Đúng vậy. Hắn đã đoán đúng non phân nửa!
Hạ Hầu Uyên xác thực đã phóng hỏa, gây ra hỏa hoạn không nhỏ, thế nhưng so về cơn đại hỏa mà quân Giang Đông gây ra, chút ít lửa mà Hạ Hầu Uyên gây ra có vẻ quá tốn kém. Năm nghìn quân kỵ binh toàn quân bị diệt, hơn nữa còn bồi thêm một viên Đại tướng Tào doanh, đây chính là hơn phân nửa nghiêm trọng mà Nhạc Tiến hắn không đoán được.
Cho nên, khi hắn suất quân đến ngoài thành Tứ Minh, nhìn thấy cảnh tượng bừa bãi thê thảm bên ngoài thành, ngửi thấy mùi tanh tưởi phát ra từ những thi thể bị đốt cháy đen, hắn sợ ngây người.
Thật lâu, hắn mới phục hồi tinh thần dưới tiếng kêu của các tướng sĩ, hắn vừa run rẩy, vừa đưa ra mấy mệnh lệnh: thứ nhất lập tức phái người tìm kiếm Hạ Hầu Uyên, sống phải thấy người, chết phải thấy thi thể; thứ hai, phái người đưa tin về thành Từ Châu, gấp rút phòng thủ thành, cố gắng tối đa để có thể ngăn cản quân Giang Đông tiến công một thời gian; thứ ba, lập tức phái người bẩm báo toàn bộ sự việc đã xảy ra ở nơi đây cho chúa công Tào Tháo, mời Tào Tháo lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nhat-mong-chi-tam-quoc/2703651/quyen-2-chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.