Bệ Tống rất hưng phấn, đương nhiên, trong lòng hắn cũng có một chút sợ hãi! Hưng phấn là bởi vì địa vị của hắn, từ sau khi quay về từ Trường An, rốt cục đã vượt qua Gia Cát Cẩn, quang vinh nhậm chức Tấu sự Duyện sử phủ Đại tướng quân, chủ nghị Tấu sự, hiện tại, trong văn sĩ Giang Đông, ngoại trừ Trương Chiêu, Cố Ung mấy người với tư cách lão thành, cũng chỉ có địa vị của hắn là cao nhất! Nhưng điều đáng sợ hãi là vì Tôn Sách lại cử hắn đi hạ chiến thư cho Tào Tháo. Vốn loại chuyện này chính là một nhiệm vụ đắc ý. Dưới tình huống bình thường, hai quân giao chiến, không chém sứ, mà sau khi sứ giả trở về, có thể dễ dàng giành được một phần quân công! Nhưng lúc này không giống với lúc trước, Tào Tháo mới vừa bại trận nặng nề bởi tay Hứa Thành, thủ hạ tử thương vô cùng nghiêm trọng, ngay cả con lớn nhất cũng chết thảm ở bên trong thành Huỳnh Dương, lúc này hắn nhất định đang cực kỳ điên cuồng, mà hành động này của mình không khác gì nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của. Nếu lửa giận của Tào Tháo bốc lên, đầu của mình có thể không còn nằm yên trên cổ. Thế nhưng suy nghĩ cẩn thận thì thấy tình hình cũng chưa tới tình trạng này, chỉ cần mình cẩn thận dùng lí do thoái thác, với tính cách của Tào Tháo, một người có thể xưng hùng ở thời loạn thế, cũng có thể có đầy đủ độ lượng!
"Mời bẩm Tư Không Tào Mạnh Đức đại nhân, phụng mệnh Đại tướng quân, Tấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nhat-mong-chi-tam-quoc/2703620/quyen-2-chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.