"Chúa công, ty chức cho rằng, hiện nay chúng ta có quá ít nhân tài. Đối với công việc quản lý địa phương, cùng với điều động quân đội, đều cần nhân tài. Nếu như chúng ta chỉ dựa vào số người hiện nay thì không đủ, hơn nữa nhân tài hiện nay của chúa công có thể quản dân, có thể quản tài chính, nhưng bọn họ có thể làm được đến như hiện tại đã là rất tốt. Một nguyên nhân rất quan trọng là vì Đổng Trác đã chém giết tất cả tất cả gia tộc quyền thế, phú hộ trong thành Lạc Dương. Nếu không, chỉ sợ thành Lạc Dương dù cho chịu áp bức bởi binh uy của chúa công, bên trong cũng sẽ lay động bất an mà nếu chúa công muốn ngày sau lại đi chiếm địa phương khác, cũng cần phải tiếp xúc với sĩ tử, gia tộc quyền thế, nhất định phải quản lý tốt những người này. Nhất định phải dùng người đọc sách, không phải ty chức xem thường Thường Hâm đại nhân cùng chư vị đại nhân do Thường đại nhân tuyển ra mà sự thật là như thế. Hết thảy, kính xin chúa công định đoạt" Trần Cung vốn còn muốn nói thêm một ít, nhưng hắn đã từ trong ánh mắt Hứa Thành nhận ra rằng chúa công mà mình nhận cũng hiểu rõ những điều này, cũng không cần nhiều lời.
"Hừ, ta còn nghĩ ngươi đến cầu quan, cũng nên mang chút bản lãnh đến. Thì ra cũng chỉ như vậy" Di Hành ngang nhiên ngồi vị trí đầu não của quan viên bên dưới, nghe Trần Cung nói bèn lên tiếng châm chọc.
"Như vậy
Chính Bình tiên sinh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nhat-mong-chi-tam-quoc/2703454/quyen-1-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.