Nói đến đây, Hứa Thành im ngay, nhưng chỉ vậy đã đầy đủ rồi. Hắn vừa nâng đám người Hoa Hùng lên, tự nhiên bọn hắn cảm thấy trên mặt như nở hoa, rất có mặt mũi, cũng nhao nhao lên tiếng nói rằng hắn nói rất hay.
Trong lúc nhất thời, đại sảnh lại loạn thành một bầy.
Viên Thiệu, sắc mặt tái xanh, gã vốn cho rằng Hứa Thành có bản lĩnh đánh nhau hơn khả năng động não, không thể tưởng được đối phương cũng nhanh mồm nhanh miệng. Thật sự gã đã tính rất sai. Viên Thiệu luôn quen cảnh nở mày nở mặt. Ngày đầu tiên thua trong tay Hứa Thành hai lần. Đây là điều gã không chịu được vì vậy, ánh mắt gã chuyển động, nói tiếp: "Hứa đại nhân thật sự quá khiêm nhường. Người nào không biết ngài ngày hôm qua cứng rắn bức lui Lã Bố cùng Hãm Trận doanh của hắn ha ha ha"
Hứa Thành âm thầm nắm chặt nắm đấm, nói: "Xem ra Viên đại nhân cũng không hiểu quân sự, thật không biết chức Trung quân hiệu úy của ngài làm thế nào mà có được. Ngài cần biết rõ, chúng ta có ba mươi vạn người, Lã Bố tướng quân có thể vọt tới chỗ hậu quân của ta, cái này vẫn chưa thể nói rõ vấn đề sao? Xem ra ta phải đề nghị thừa tướng cho ngài đi làm việc khác, tránh cho ngài ngày sau trên chiến trường mất mạng uổng phí "
Viên Thiệu lại một lần nữa bị Hứa Thành làm tức giận đến chảy máu mắt. Đây không phải rõ ràng Hứa Thành nói Viên Thiệu gã là đồ đần chỉ biết dựa vào gia tộc sao? Điều này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nhat-mong-chi-tam-quoc/136733/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.