Buổi tối bạo lực chiếm đoạt kia đã tạo ra khoảng cách giữa hai người. Cô trốn tránh anh ở bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu. Bạch Nhật Tiêu biết chính mình đã tạo ra một bóng ma không thể xóa nhòa, cũng không dám bắt buộc cô nhất định phải ở trong phạm vi cuộc sống của mình nữa. Trước khi bắt đầu sang Mỹ, anh cơ hồ không có cơ hội một mình ở cùng với cô, cho dù không cẩn thận chạm mặt, cô cũng sẽ lẩn ra thật xa. Anh có rất nhiều điều muốn nói với cô, muốn nói cho cô biết, đó chẳng qua là một phương thức anh yêu cô, giống hệt tình yêu của anh, mãnh liệt không thể tự kiềm chế.
Trước một ngày anh sắp đi, Chung Thi Âm được An Như Nguyệt mời về nhà làm khách. Mặt ngoài là giữ liên lạc, trên thực tế, bọn họ đều không buông tha cho ý tưởng muốn ghép Bạch Nhật Tiêu cùng Chung Thi Âm thành một đôi.
Bạch Nhật Huyên không hề để ý đến anh, chỉ mình ảnh cô đơn ngồi trong đình viện, ngây người nhìn vườn hoa hồng xinh đẹp, nhớ đến gương mặt của cô khi chui ra bụi hoa nhìn mình. Tâm của anh, không thể chịu được nỗi đau phải chia lìa, lặng yên không tiếng động vỡ thành vô số mảnh nhỏ, mỗi một mảnh đều quấn quanh trong đó tình yêu sâu nặng say đắm. Cho dù sau cơn đau thế này, vẫn khắc sâu như trước.
Chung Thi Âm bi thương mà nhẹ nhàng ngồi xuống bên người anh. Cô rất ít khi có thể ngồi bên người anh, bởi vì, vị trí bên cạnh người con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nhat-huyen-tieu/32945/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.