Cô muốn tìm một khe hở bất kỳ nào đó có thể giúp mình thoát khỏi, nhưng chỉ có thể yếu ớt đẩy anh đang rất gần mình, lại càng muốn dùng ngôn ngữ khiến anh phải lui bước. “Em không cần tình yêu của anh!” Cô nghẹn ngào nói, bởi vì đã không còn sức lực để rống giận nữa. Anh tổn thương cô như vậy, còn nói là yêu cô?
Mỗi một câu cô nói ngày hôm nay đều đạp vào vùng cấm của anh, nhưng mà cô cũng không biết, phạm vi cấm khu đó của anh, tất cả đều thuộc về cô! Anh có thể vì cô mà trở nên dịu dàng, cũng sẽ vì cô mà càng thêm bá đạo.
Bạch Nhật Tiêu anh chỉ là muốn một câu hứa hẹn của cô sẽ không rời khỏi anh, nhưng cô lại bài xích anh bước vào thế giới của mình. Anh dành hết thảy dịu dàng một đời trao cho cô, mang cả trái tim mình trao cho cô, nhưng cô đều muốn vứt bỏ tất cả, không tốn một chút sức lực nào! Trong mắt của anh không phải là lạnh lùng, mà là bi ai, là giận oán. Cô không cần tình yêu của anh, nhưng anh phải trao cho cô, bởi vì, ‘thu không trở lại’!
Anh đau đớn nhìn biểu tình chán ghét của cô, tiếng tê tâm liệt phế khiến cho thần trí khó có thể thanh tỉnh lại một lần nữa trở nên điên cuồng! Mắt anh hồng lên, thô lỗ nâng phần đùi ngọc của cô, sức lực quá mạnh khiến cô phải kêu lên đau đớn. Bao nhiêu tình yêu anh dành cho cô, bấy nhiêu sức mạnh trong từng hành động đó. Mặc kệ đau đớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nhat-huyen-tieu/32943/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.