Bạch Nhật Huyên ngồi xuống phía đối diện cô. “Có chuyện gì sao, chị Thi Âm?” Cô vẫn thực khách khí ân cần thăm hỏi người chị lớp trên này, mặc kệ trong mắt Chung Thi Âm, cô biết chính mình là một đứa con gái ‘hoành đao đoạt ái’ (ý: chiếm đoạt người yêu của kẻ khác).
“Tin tức hôm nay, cô đã xem?” Chung Thi Âm nhẹ nhàng hỏi, nâng cốc cà phê lên, nhẹ nhàng uống một ngụm.
Bạch Nhật Huyên gật gật đầu, “Em biết, chị tới tìm em là muốn nói em hãy buông anh hai ra, chúc mừng cho hai người, đúng không?” Cô không có thời gian giả ngu, trực tiếp nói toạt ra ý đồ của Chung Thi Âm, bởi vì cô không thể ngồi đây lâu được. Nếu Bạch Nhật Tiêu họp xong mà không thấy cô, nhất định sẽ lo lắng mà đi khắp nơi để tìm.
Chung Thi Âm nhẹ nhàng nở nụ cười, nhớ tới năm đó cô ta đứng trước mặt mình là một bộ ngây thơ, bản thân mình thế nhưng thật đúng là đã bị cô ta lừa. Kỳ thật, chuyện này cô ta còn rõ hơn so với bất kỳ ai. “Cô đã biết thì tôi không nói gì nữa. Hôn ước của tôi và Tiêu liên quan đến dự án hợp tác quốc tế của Chung thị và Bạch thị, một khi Tiêu cự tuyệt, không chỉ một mình dự án này không thể tiếp tục, mà ngay cả quan hệ của hai nhà Chung Bạch đều đổ vỡ. Tôi hy vọng cô có thể hiểu được tầm quan trọng của chuyện này. Người Tiêu chú ý nhất là cô, vậy nên cô là người thích hợp nhất để thuyết phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nhat-huyen-tieu/3023133/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.