Edit: Ys
Kỳ thật, lần này Hạ Tư Mộ nghĩ oan cho Đoạn Tư rồi, hắn thật sự cho rằng mình sẽ khó mà đi vào giấc ngủ, nào ngờ hắn lại ngủ rất ngon, chính hắn còn cảm thấy kỳ lạ.
Khi Đoạn Tư vừa mở mắt ra đã bị ánh mặt trời chói chang làm cho loá mắt, hắn ngơ ngẩn một lát rồi mới bắt đầu nghiêm túc tự hỏi chính mình đã ngủ say như thế nào.
Nghĩ tới nghĩ lui, có lẽ bởi vì đối với hắn, người chết có phần quen thuộc hơn người sống nhiều, vậy mới có thể khiến hắn yên tâm.
Buổi sáng tỉnh lại, Quỷ Vương điện hạ tái nhợt mà mê người đã không còn ở cạnh hắn nữa, Đoạn Tư vươn tay sờ vào nơi nàng từng nằm, nơi đó đã ấm lên vì nhiệt độ cơ thể hắn. Thân thể nàng không còn lạnh băng như lúc đầu nữa, thầm nghĩ thì ra xác chết cũng có khả năng giữ ấm.
Đoạn Tư nhớ đến lần đầu tiên gặp nàng, ở thành Lương Châu, ánh mặt trời xuyên qua tầng mây, chiếu lên những gian nhà phía sau nàng.
Nàng đứng trên con phố dài, giữa ngàn vạn xác chết, cả người bê bết máu, trên mặt cũng toàn là máu, một mảnh đỏ thẫm, trong tay cầm một cái đầu của người chết.
Quạ đen, tiếng quạ đen kêu vang cả một góc trời.
Chúng nó bay chung quanh nàng, từng đàn từng đàn đậu lên xác chết trên con hẻm, đậu cả trên vai nàng, mà nàng thì lại lạnh lùng thờ ơ.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy cái chết trên một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nhat-de-dang/2835239/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.