Edit: Ys
Lần này biên quan đại thắng, Đại Lương một lần chiếm hạ ba châu ở bờ Bắc. Có Trịnh Án ở đây, Tần soái cũng không thể động tay động chân gì về chiến công của Đoạn Tư, từng cuốn từng cuốn gửi lên trên, mọi người đều nói không biết sau khi Đoạn Tư hồi kinh sẽ nhận được vinh dự đến thế nào. Các tướng quân vốn xa lánh Đoạn Tư cũng lờ mờ tỏ ý thân cận.
Nhưng Đoạn Tư lại không nể tình, vừa chắp tay với Tần soái tỏ vẻ mình có bằng hữu trên giang hồ muốn đi gặp, không thể đồng hành, trở về Nam Đô tự khắc sẽ gặp mặt, đã dứt khoát lưu loát mà biến mất. Hành động khinh cuồng như vậy làm Trịnh Án cũng giật mình không thôi, quả nhiên vẫn là người trẻ tuổi chưa quá hai mươi, có được quân công là phơi phới hẳn.
Còn Đoạn Tư dứt khoát lưu loát biến mất thì giờ đây đang ở một khách điếm tại Vân Châu cùng với người kết chú của hắn, ngồi đối diện với Quỷ Vương điện hạ Hạ Tư Mộ.
Hạ Tư Mộ mặc một bộ quần áo hồng trắng phối cùng áo choàng sâu, đầu cài bộ diêu phi vân màu bạc lay động, tua rua rũ xuống vai. Nàng một tay chống cằm, tay còn lại đưa một viên đường to như quả trứng bồ câu cho Đoạn Tư: “Ăn nó.”
Đoạn Tư đã cởi bỏ chiến giáp quan phục, một thân áo bào viên lãnh, tóc buộc cao đuôi ngựa, giữa trán cột một sợi dây buộc trán màu đen hoa văn bạc, thoạt như như một chàng thiếu niên anh tuấn, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nhat-de-dang/2835203/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.