Edit: Ys, Meounonna
Màn đêm buông xuống, hôn lễ thảm hoạ gây chấn động Nam Đô cuối cùng cũng lắng xuống. Các vị khách đã rời khỏi Đoạn phủ, thống lĩnh cấm quân đặc biệt điều một đội cấm quân canh gác quanh Đoạn phủ, hơn nữa còn tìm kiếm bốn phía Nam Đô.
Đoạn Tư biết bọn họ đang tìm kiếm vị “tân nương” không trở về của hắn.
Như vậy rất tốt.
Trên đường vẫn còn treo từng hàng đèn lồng giấy đỏ rực, cảnh tượng giăng đèn kết hoa của Đoạn Phủ vẫn đang diễn ra vui vẻ nô nức, thật hoang đường và phi lý, cứ như một tên hề được hoá trang xấu xí nhưng vẫn tự thấy hài lòng. Đoạn Tư mặc hôn phục bước vào Hạo Nguyệt Cư của mình. Hạo Nguyệt Cư dán đầy chữ hỉ, trong viện bày mấy rương của hồi môn do Vương gia đưa tới, chiếc rương đã bị mở ra.
Một cô nương đội chiếc mũ có rèm châu rũ xuống, đang vui mừng bắt chân ngồi bên cạnh chiếc rương trong sắc đỏ hân hoan. Vầng trăng tròn treo cao trên bầu trời phía sau nàng, ánh trăng và ánh sáng ngọn đèn dầu cùng nhau giao hoà chiếu lên người nàng, tựa như ma quỷ mê hoặc lòng người trong lời bài hát.
Nàng đúng thật là dụ hoặc, cũng thật sự quỷ mị.
Hạ Tư Mộ và Đoạn Tư nhìn nhau, nàng cười rộ lên nói: “Của hồi môn của tôn phu nhân thật là phong phú, nếu phải trả về nhà nàng ấy thì thật đáng tiếc.”
“Ta không trả.”
“Ngươi không trả?”
“Ta đã thề lấy nàng ấy làm vợ. Về công,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nhat-de-dang/2835157/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.