Edit: Ys
“Tiểu tiểu thư tỷ!”
Hạ Tư Mộ nghe thấy tiếng gọi của Trầm Anh giữa tiếng người ồn ào, nàng chậm rãi quay đầu nhìn qua. Trầm Anh vẫn đang mặc bộ giáp loang máu trên người, hắn ta nhìn thấy chút tuyệt vọng trong đôi mắt run rẩy của Hạ Tư Mộ, muốn nói gì đó nhưng e ngại có người ở đây nên lại im lặng.
Hạ Tư Mộ nhắm mắt lại, dường như chỉ trong giây lát, đến khi mở mắt ra lần nữa, cảm xúc yếu ớt kia đã biến mất, tất cả cảm xúc đều lắng đọng nơi đáy mắt, hệt như đường chân trời nối liền trời biển trong màn đêm tăm tối, không thể nhìn rõ.
Nàng chậm rãi đứng dậy, quay đầu cất bước rời khỏi căn phòng, không nói gì với Trầm Anh cả. Trầm Anh vội vàng xoay người đuổi theo, đến nơi yên lặng không người Hạ Tư Mộ mới dừng bước, Trầm Anh cũng đứng lại.
“Đoạn Tư bị sao vậy?”
Giọng Hạ Tư Mộ hơi không ổn định, nắm tay siết chặt.
Trầm Anh xoắn chặt ngón tay, kể hết những chuyện mà bọn họ gặp phải trong mấy ngày qua cho Hạ Tư Mộ. Hạ Tư Mộ nghe xong lại nhỏ giọng lặp lại: “Bị nhốt ba ngày?”
Trầm Anh mờ mịt gật đầu, nói: “Đúng vậy…”
“Hắn bị câm sao? Ba ngày mà không biết kêu ta một tiếng!” Hạ Tư Mộ đấm thẳng một quyền lên hòn giả sơn bên cạnh, hòn giả sơn kia lập tức hoá thành bột mịn.
Nàng quay đầu lại, Trầm Anh liền thấy đôi mắt nàng đen nhánh không thấy lòng trắng, tràn ngập quỷ khí.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nhat-de-dang/2835127/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.