“Là bị Thiết Toái Nha đánh sao?”
Hasebe kéo cánh cửa lại giữ im lặng cho hai người trong phòng nói chuyện, Saniwa rời khỏi căn phòng thường ngày của mình đi đến đây cũng là một kì tích rồi, còn vì cô gái này nữa. Hasebe nhìn lại căn phòng, rồi thở dài, thật sự anh cảm giác rất khó chịu, nhưng không biết tại sao, dù vậy anh đang dần cảm giác không thích chủ nhân hiện tại của mình chút nào, một điều cấm kị cho những kiếm nhân.
Trong phòng, Saniwa nhìn cách băng bó sơ sài của Kyubi trên cánh tay bị thương của mình, máu từ vết thương cứ thế trào ra không ngớt, anh lại cau mày. Trời ạ, như vậy cũng không phát ra một tiếng hít thở tỏ thái độ đau đớn hay sao? Vết thương như vậy liệu có mấy ai chịu được? Kiếm nhân trong Thủ Phủ thì càng không, họ có thể cắn chặt răng không phát ra tiếng kêu, nhưng hơi thở của họ cũng gấp rút sáng tỏ, còn Kyubi trước mặt anh thì…cô gái này ngay cả nhịp thở cũng không thay đổi, cứ như rằng cái vết thương do đao kiếm kia không phải ở trên người cô vậy. Dù vậy nếu vết thương đó trên người ai, thì cũng đủ để cho người nhìn vào hút một ngụm khí lạnh. Vết thương không phải do kiếm chém qua, mà là đâm xuyên qua, cánh tay của Kyubi có thể xem như bạo liệt ngay lập tức, đó là một lỗ hỏng trên cơ thể rất sâu, Saniwa cũng biết đến hiện tại cô gái này chịu đau như thế nào. Ngoài sức tưởng tượng của con người chỉ có một câu là biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet/1216732/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.