Kyubi rời khỏi căn nhà nhỏ của mình ở bìa rừng theo lệnh của Saniwa cô phải chuyển đến một phòng trong Thủ Phủ, và đêm đó cô thực hiện lệnh. Tất nhiên sự việc này sẽ không ai biết ngoài Hasebe và Kashuu đến chuyển đồ giúp cô. Đến sáng hôm sau, căn phòng mới của cô vẫn yên lặng như thường ngày, những kiếm nhân khác vẫn hoạt động bình thường, họ không nhận thấy bất cứ dấu hiệu nào về sự có mặt của Kyubi, và cô cũng không muốn xuất hiện trước mặt họ. Kyubi thở dài nằm lăn ra nền đất lạnh rồi lại cuộn tròn người nhìn cửa sổ bên ngoài, trời vẫn như vậy tuyết rơi đầy, những bông hoa tuyết tinh khiết lấp lánh dưới ánh bầu trời. Bất ngờ, chính cô nhận ra thời gian trôi quá nhanh, ngay cả việc chuyển mùa vào cuối năm đã là dĩ vãn việc để ý của cô. Một tháng trời nay, Kyubi chỉ ngồi trong phòng mình nhìn sự việc bên ngoài kia diễn ra từng nhịp, vẫn chưa bao giờ thật sự hỏi hôm nay ngày nào, hay thứ mấy, hoặc là mấy giờ, và năm nào. Sự thật phũ phàn là đối với Kyubi không bao giờ có khái niệm thời gian, cô làm việc của mình không quan tâm đến lúc đó cô có chết hay sống, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, hoặc lúc đó là 2 giờ sáng khi giấc ngủ mọi người sâu nhất. Kyubi có thể nhịn ăn ngủ ngày, và thức đêm như một con cú, để công việc mình hoàn thành tốt, cô gái sát thủ tội nghiệp sống trong gia tộc bị đày đọa dần bị vô hồn đối với thế giới xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet/1216729/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.