Bạch nguyệt quang và cái bóng của hắn (12)
Edit: 1kiss
————————————————–
Thiệu Nguyên cảm thấy bản thân hình như đã quên đi một việc gì đó, cậu rõ ràng nhớ chính mình ngất xỉu ở trường học, sau khi về nhà thì gặp được Nghiêm Nhạc, nhưng không biết lí do vì sao mà lại ngủ thiếp đi, trước đó đã xảy ra những gì cậu đều không hề có một chút ấn tượng. Lúc cậu hỏi Cố Cẩn, Cố Cẩn chỉ nói Nghiêm Nhạc kiểm tra lại sức khỏe cho cậu, sau đó liền quay về trường học, không có việc gì đặc biệt.
Cố Cẩn càng nói như thế, Thiệu Nguyên càng cảm thấy khả nghi.
Nhưng Cố Cẩn chỉ mỉm cười nhìn cậu, đôi mắt êm đềm như mặt hồ nước trong xanh mùa xuân.
—— Lần sau vẽ đôi mắt Cố Cẩn đi, đôi mắt của hắn thật là đẹp quá.
Nghĩ như thế, Thiệu Nguyên đi đến trước mặt Cố Cẩn, giơ tay lên sờ sờ khóe mắt của Cố Cẩn.
Cố Cẩn ngoan ngoãn hơi quay đầu sang một bên, để đầu ngón tay của Thiệu Nguyên chạm đến mí mắt và lông mi của chính mình, hắn rũ mắt xuống, nhìn Thiệu Nguyên, thanh âm mềm nhẹ, phảng phất giây tiếp theo liền sẽ tan đi trong không khí: "Có chuyện gì vậy."
Thiệu Nguyên nói: "Đôi mắt của em rất đẹp." Hắn ngẩng đầu, nhẹ nhàng hôn lên khóe mắt của Cố Cẩn.
Cố Cẩn khẽ chớp chớp hàng lông mi, đợi sau khi Thiệu Nguyên lui về, hắn mới nói: "Anh là người đầu tiên nói như thế."
"Làm sao vậy được." Thiệu Nguyên không tin, "Đôi mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-va-cai-bong-cua-han/3458755/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.