*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc Minh Dã trở về, Dung Kiến mới chỉ làm xong 3 môn tương đối dễ dàng đối với cậu là Văn, Toán, Anh.
Mà đối mặt với những môn khác ngoài ba môn học kia như, Hoá Học, Vật Lý, Sinh Học, dù cậu có sầu rụng cả tóc cũng không thể học sâu thêm nữa. Ngay cả đề bài dễ cũng không làm được, đề khó thì lại càng là chó cắn áo rách, cơ bản là đầu cậu hoàn toàn trống rỗng.
Minh Dã liếc sang, đối mặt với vẻ mặt đầy khát cầu được giải phóng của Dung Kiến: "Tiếp tục làm, có thể làm bao nhiêu thì làm bấy nhiêu."
Đúng là một thiếu niên lạnh lùng tàn nhẫn.
Dung Kiến lệ rơi đầy mặt.
Minh Dã mở cặp sách, lấy ra một xấp đề thi, trong đó hơn nửa đều đã được làm xong, chỉ còn thừa lại một phần nhỏ là chưa làm. Hắn cầm bút, vô cùng trôi chảy mà làm bài cây bút cơ hồ không hề dừng lại.
Dung Kiến vẫn không nhịn muốn gian lận, cậu lén lút liếc Minh Dã vài lần, phát hiện hắn thật sự là chỉ xem tiêu đề, phần lớn thời gian đều không đụng đến giấy nháp, hắn như trực tiếp tính nhẩm ra đáp án....
Đây mới chân chính là học thần này!!!
Dung Kiến đau khổ giãy dụa trong đống đề gần một tiếng thì di động trên bàn rung một cái, là điện thoại của Dung Kiến. Nội tâm cậu mừng như điên, nhưng mặt ngoài vẫn mang vẻ thận trọng: "Để tôi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-trong-kim-oc/190374/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.