Phần 2:
Nói xong, Phó Thừa Văn không chút do dự xóa bỏ Wechat của Hứa Thuần trả lại điện thoại cho Lâm Du.
Lâm Du: “…”
Hứa Thuần vô cùng phấn khởi mà click mở giọng nói, cậu ta nghe xong cả người liền hóa đá.
“Anh à, em sai rồi. Em biết là sai rồi. Em không dám nữa.”
Nhưng giọng nói của cậu ta không phát ra được, phía sau có dấu chấm than màu đỏ.
Hứa Thuần: “…”
Lâm Du tiếp nhận di động, cậu liếc điện thoại di động một cái thì phát hiện chồng đã đem Hứa Thuần xóa bỏ sạch sẽ, hơn nữa chồng cậu có vẻ hơi tức giận.
“Bữa sáng anh có muốn ăn cơm chiên trứng không?” Lâm Du trầm giọng hỏi, bí mật chuyển chủ đề.
Phần cơm còn lại trong nồi tối hôm qua lại thích hợp để làm món cơm chiên trứng.
“Ừ”
Phó Thời Văn nhàn nhạt nói, ánh mắt dừng lại ở tấm lưng đơn bạc của thiếu niên , tạp dề nhạt màu phác họa vòng eo mảnh khảnh của cậu.
Hình ảnh đêm qua hiện lên trước mắt, giống như thực tủy biết vị***, ánh mắt Phó Thời Văn trở nên có chút âm trầm.
***Thực tủy biết vị: gốc là ‘Thực tủy tri vị’: Nghĩa đen chính là khi ăn tủy rồi chúng ta đều cảm thấy mùi vị của nó rất ngon nên ăn rồi lại muốn ăn tiếp. Nghĩa bóng ám chỉ trải qua chuyện gì đó một lần, lại muốn tiếp tục làm chuyện đó lần nữa)
Cơm chiên trứng là món sở trường của Lâm Du, lúc Phó Thời Văn ăn lần đầu tiên còn khen cơm chiên trứng cậu làm không tồi. Cậu làm ra là cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-tro-ve-the-than-roi-di/223818/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.