“Là một người bạn cũ, A Vũ, cậu mau đi làm đi kẻo muộn.”
Uông Vũ lo lắng liếc nhìn Bạch Việt: “Anh Tiểu Du, nếu có chuyện gì xảy ra hãy gọi điện thoại cho em, em ở rất gần đây.”
“Ừm.”
Lâm Du tiễn Uông Vũ đi rồi quay về phòng.
Bạch Việt bước xuống, hai tay dựa vào xe, bất cần đời nhìn Lâm Du.
“Chậc chậc chậc, người đó trông khá mạnh mẽ, trên giường thì sao? Có làm hài lòng cậu không?”
Lâm Du không thèm nói chuyện với anh ta.
Bạch Việt lại chặn đường Lâm Du.
“Tôi đang nói chuyện với cậu, cậu không nghe thấy sao?”
Lâm Du thực sự không muốn nói với anh ta một chút nào: “Xin hỏi có chuyện gì sao?”
Bạch Việt nhìn Lâm Du thèm thuồng, Lâm Du có làn da trắng như trứng gà bóc, mịn màng tinh xảo, mông căng cong vênh váo, hai chân thon dài.
So vời An trừng thì xinh đẹp hơn ngàn lần.
Chỉ có điều, Phó Thời Văn có mắt như mù, không nhìn ra điều đó.
“Tôi đã nói, nếu cậu bị Phó Thời Văn đuổi đi, có thể tìm tới tôi.”
“Tôi sẽ không nửa vời như Phó Thời Văn. Tôi hứa sẽ chỉ yêu mình em.”
Lâm Du nhíu mày.
“Anh Bạch, anh có phải bị tâm thần phân liệt không?”
Cậu vẫn chưa quên Bạch Việt đã khiến cậu xấu hổ như thế nào trước mặt Phó Thời Văn và An Trừng.
Bạch Việt không phản kháng.
“Tôi là đang giúp em, Lâm Du, Phó Thời Văn không thích em, anh ta chỉ coi em như thế thân của An Trừng, tôi đã giúp em nhận thức được hiện thực, lẽ ra em nên cám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-tro-ve-the-than-roi-di/1086403/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.