Edit: Hạt Tiêu
Beta: Chin ✿, Nguyệt Hạ.
_____________________
Mẹ của nguyên chủ, Tống Vi, đúng là một người hiền lành, cho dù sau này có bị bệnh cũng bình tĩnh tiếp nhận. Trong lúc sinh bệnh, bà một lần nữa tìm lại yêu thích lúc bé của mình, vẽ tranh. Phòng vẽ tranh trong nhà từ khi cô ấy còn bé nó đã có rồi, cho nên nó lưu giữ rất nhiều bức tranh mà bà vẽ. Về sau, khi Chu Kiến Đức mang mẹ con Điền Hinh về nhà, Chu Mật tối ngày tranh giành ánh mắt yêu chiều của Chu Kiến Đức cùng cô ấy, mỗi lần như thế, cô ấy sẽ đi đến phòng vẽ ngắm tranh, như thế giúp cô ấy có cảm giác Tống Vi vẫn còn ở bên cạnh mình.
Điền Hinh đem hết những chuyện này để vào mắt, vốn định nịnh nọt, dụ dỗ nhưng cô ấy căn bản không nhận tình cảm ấy, hơn nữa vì có nguyên chủ mà không ai chú ý đến Chu Mật cho nên bà ta đã dùng kế đuổi dì đã chăm sóc cho nguyên chủ đi, sau đó lấy được chiếc chìa khóa của phòng vẽ tranh bắt đầu lợi dụng tranh đó để chèn ép nguyên chủ.
Điền Hinh không ngờ Chu Nặc lại nói đến chuyện đó vào lúc này, thấy ánh mắt kinh hoàng của Chu Kiến Đức, bà ta vội vàng giải thích: "Không phải đâu, Lão Chu, em không có, nó đang cố ý châm ngòi ly gián, nếu có chuyện như vậy thật tại sao trước đây nó không nói đến?"
Chu Mật cũng phụ họa theo: "Đúng đấy ạ, ba, ba đừng nghe chị ấy nói linh tinh. Thành tích của chị ấy đi xuống không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-the-than-chi-muon-giau-nhanh/1132278/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.