Edit: Hạt Tiêu
Beta: Niz, Chin ✿, Nguyệt Hạ.
___________________________
Chu Nặc nói xong liền hối hận, hai người cách nhau rất gần, gần đến mức hơi thở của Cố Càn rơi ở trên đỉnh đầu của cô, cô nhẹ nhàng ngước mắt lên, thì nhìn thấy Cố Càn cau chân mày xinh đẹp của anh lại: "Tôi trở về thì có gì là không đúng à?" Nói xong thì nhịn không được đánh giá người trước mặt mình, không biết có phải là ảo giác của mình hay không, lần này sau khi trở về, hình như cô không giống như lúc trước nữa, cô lúc trước mỗi lần nhìn thấy mình thì trong mắt tuy rằng là có ái mộ, nhưng lại không dám nhìn thẳng vào mình, ngay cả khi nói chuyện cũng mang theo sự cẩn thận. Vậy là sự cẩn thận của lúc trước đều là giả vờ? Nghĩ tới đây, Cố Càn không nhịn được bóp mi tâm, gần đây quả nhiên là quá rảnh rỗi rồi, cứ khiến anh nghĩ đến những thứ này.
Sau khi nghe anh nói Chu Nặc hít một hơi rồi cúi đầu nhẹ giọng giải thích: "Không phải, em không có ý đó, bình thường lúc này anh đều ở công ty cho nên khi nhìn thấy anh em mới ngạc nhiên như vậy!" Nói xong, cô lo lắng mân mê ngón tay mình như một đứa trẻ làm sai chuyện.
"Tôi để quên tập văn kiện ở nhà." Cố Càn miễn cưỡng nói coi như đó là lời giải thích.
"Lần sau có chuyện như vậy em có thể nhờ thím Lưu mang đến quầy lễ tân của công ty giúp anh." Chu Nặc nói rất thành khẩn. Nói xong, cô nhìn Cố Càn với ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-the-than-chi-muon-giau-nhanh/1132271/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.