Tác giả: Sở Manh
Edit: Delphinium - Chi Thúy Tước.
- ---------
Cung Sở Vương, điện Hỏa Ô.
Thi thể của Dư Chính Kỳ đã bị kéo đi xuống.
Sở Vân Trạch ngồi trên vương tọa, thần sắc lãnh đạm mà chán ghét. Hắn không vì cái chết mà bi thương, nhưng cái chết cũng không thể làm hắn cảm thấy hưng phấn.
Phó Mẫn Đạt đi vào trong điện, quỳ xuống, "Bệ hạ, Thanh Bình cô nương cầu kiến."
Hắn làm thái giám tổng quản bên người Sở Vân Trạch, ai mà không kính hắn ba phần, nhưng hắn đối với một tỳ nữa bên người Bạch Đàn Khinh, cũng phải khách khách khí khí gọi một tiếng "Thanh Bình cô nương".
Sở Vân Trạch nhướng mày, "Bảo nàng vào đi."
Vô sự bất đăng tam bảo điện, Thanh Bình đi vào Sở cung, nhất định là Bạch Đàn Khinh bày mưu đặt kế. Mà lần này Thanh Bình tới, là vì chuyện gì đây?
Phó Mẫn Đạt đi ra ngoài, sau đó đưa Thanh Bình vào.
Thanh Bình quỳ rạp xuống đất, "Tham kiến bệ hạ."
Nàng không giống nhiều người khác sợ hãi vị quân vương này, bởi vì nàng đã thấy vị quân chủ trẻ tuổi này ở trước mặt thiếu gia nhà nàng, ôn nhu như thế nào rồi.
Sở Vân Trạch nhàn nhạt mà nói: "Đứng lên đi."
"Bệ hạ, thiếu gia bảo ta đem thứ này đưa cho ngài." Thanh Bình giơ cao hộp trong tay lên.
Phó Mẫn Đạt lấy hộp trong tay Thanh Bình đưa cho Sở Vân Trạch.
Sở Vân Trạch mở hộp ra, bên trong là mấy viên thuốc viên, tản ra dược hương nhàn nhạt. Loại mùi hương này, hắn thường xuyên ngửi được trên người Bạch Đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-om-yeu-trung-sinh-roi/1284787/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.