Hai người ra khỏi KTV, Chu Dụ lên tiếng hỏi: “Chuyện gì?”
 
Kỷ Thời Vũ trực tiếp mở miệng hỏi: “Chu Dụ, về chuyện xuất ngoại của Bùi Thừa, cậu biết nhiều hay ít? Có thể nói với tớ không?”
 
Nghe vậy, Chu Dụ có chút bất đắc dĩ mà gãi đầu: “Việc này ấy à, thật ra tớ cũng không biết nhiều lắm.”
 
Sau đó Chu Dụ xoay người dựa vào lan can tìm một tư thế thoải mái, nói: “Việc này tớ chỉ ngẫu nhiên nghe Thừa ca nói tới, chỉ biết đại khái trung tuần tháng Bảy chuẩn bị xuất ngoại du học.”
 
“Lúc sau tớ có hỏi tiếp, nhưng Thừa ca không nói.” Chu Dụ nhún nhún vai buông tay nói.
 
Chu Dụ thấy Kỷ Thời Vũ không nói chuyện, lại nói: “Kỳ thật cậu có thể tự mình tới hỏi Thừa ca, nếu cậu hỏi hẳn là cậu ấy sẽ nói cho cậu biết.”
 
Sau khi ca hát kết thúc đã hơn tám giờ tối, mọi người từ trong KTV đi ra, mênh mông cuồn cuộn đứng thành hàng.
 
Một tập thể đi trên đường thật sự rất khí thế.
 
Lúc sau Kỷ Thời Vũ cũng không có đi tìm Bùi Thừa.
 
Trong một khoảnh khắc nào đó cô không phải không có ý tưởng muốn đi tìm Bùi Thừa. Dù ngẫu nhiên, cái loại ý niệm này rất mãnh liệt.
 
Kỷ Thời Vũ đem ý niệm mãnh liệt này quy tội do ảnh hưởng nguyên tác.
 
Nếu đều là nguyên tác ảnh hưởng cô, cô chắc chắn sẽ không tùy ý đi để nguyên tác ảnh hưởng tới.
 
Đi như vậy không phải đang lặp lại kiếp trước sao?
 
Sau đó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-nhu-nhuoc-khong-the-tu-ganh-vac/3477810/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.