Thành thật mà nói, khi Kỷ Thời Vũ nghe câu hỏi này từ Bùi Thừa, da đầu cô tê dại trong giây lát.
Còn vì sao thì cô không rõ.
Kỷ Thời Vũ gọi cảm giác tê cả da đầu trong chốc lát là trực giác của phụ nữ, nhưng vẫn không phải là trực giác tốt.
“Đương nhiên là không được!” Kỷ Thời Vũ nuốt que kem xuống, trả lời, “Cậu đang nghĩ gì vậy?”
Cô nhíu mày nhìn anh khó hiểu.
Bùi Thừa không biết tại sao mình lại đột nhiên nói ra những lời như vậy, lúng túng gãi thái dương, vội vàng chuyển chủ đề: “Ngày mai là nghỉ lễ, tết thanh minh cậu có về quê cúng bái tổ tiên không?”
Bùi Thừa đã chủ động thay đổi chủ đề, đương nhiên Kỷ Thời Vũ tranh thủ xuống nước.
“Ừm, phải trở về, trở về quê hương bái tổ, thuận tiện ở lại mấy ngày.” Sau khi ném xong túi kem que vào thùng rác, Kỷ Thời Vũ trả lời.
“Quê của cậu ở đâu?” Bùi Thừa lại hỏi.
“Thanh Thành ở thành phố B.” Cô đáp.
Thành phố B và thành phố A đều là thành phố kế bên, khoảng cách không quá xa.
“Nhà cậu ở Thanh Thành ở đâu?” Bùi Thừa lại hỏi.
Kỷ Thời Vũ cảnh giác nhìn anh, “Cậu hỏi nhiều như vậy làm gì?”
“Không nói thì thôi.” Bùi Thừa đút hai tay vào túi, bộ dạng uể oải không nghiêm túc.
Không phải chỉ tìm địa chỉ, anh còn nhiều cách.
“Sáng mai cậu đi sớm à?” Anh lại hỏi
Kỷ Thời Vũ gật đầu, “Ừm, bình thường sau khi ăn sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-nhu-nhuoc-khong-the-tu-ganh-vac/3477802/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.