Chu Tử Minh bị bệnh cũng không cảm nhận được sự phẫn nộ của Tần Phất.
Nước mắt hắn lưng tròng nhìn bọn họ trong chốc lát, đặc biệt là nhìn Thiên Vô Tật.
Trước khi Tần Phất tức giận muốn nhịn không nổi, hắn nhìn Thiên Vô Tật, vẻ mặt đau đớn nói: "Được rồi, ta thừa nhận, chỉ luận dung mạo ta không bằng ngươi, nhưng nam tử hán đại trượng phu đỉnh thiên lập địa, hành tẩu thế gian làm sao có thể chỉ nhìn dung mạo, ta..."
Thiên Vô Tật chớp chớp mắt, cắt đứt lời hắn: "Như thế nào không thể chỉ nhìn dung mạo, bằng vào dung mạo này của ta cũng có thể nuôi sống được bản thân, còn có thể để cho Tần tiên tử bảo hộ ta, ngươi có thể không?"
Chu Tử Minh chưa từng thấy qua lời nói không biết xấu hổ như vậy, run rẩy chỉ vào hắn: "Ngươi, ngươi, tiểu bạch kiểm mặt dày vô sỉ!"
Thiên Vô Tật cười tủm tỉm: "Đa tạ ngươi khen ngợi dung mạo của ta."
Chu Tử Minh bị bộ dạng vô sỉ của Thiên Vô Bệnh chọc cho tức đến mức muốn ngả ngửa, nhưng người từ nhỏ cơ hồ vẫn chưa từng bước ra khỏi tông môn này ngay cả lời mắng chửi nghiêm túc cũng không tìm ra được, vì thế trước mặt Tần Phất cùng Thiên Vô Tật bắt đầu vô năng cuồng nộ, mắng tới mắng lui cũng chỉ có một câu "Tiểu Bạch Kiểm."
Vẻ mặt Tần Phất lạnh nhạt, vẻ mặt Thiên Vô Tật giả cười.
Rốt cuộc Tần Phất cũng nhìn không nổi nữa, cắt đứt cơn giận dữ của hắn, hỏi: "Chu đạo hữu tìm ta có chuyện gì?"
Chu Tử Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-nang-khong-phung-boi/248305/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.