"Tìm được, nhưng... trên đường ta đã dùng nó cho Tình Nguyệt."
Lời này vừa nói ra, toàn bộ căn phòng đều yên lặng một lát.
Ngay sau đó, mọi người ở đây không tự chủ được nhìn về phía Tô Tình Nguyệt, vẻ mặt đều mang theo hai phần khiếp sợ. Tô Tình Nguyệt kinh hoảng thất thố, theo bản năng nhìn về phía Mặc Hoa.
Mà Mặc Hoa lại nhìn Tần Phất.
Sắc mặt Tần Phất vẫn như thường.
Không có gì phải bất ngờ, sau khi xem qua cái thoại bản kia nàng liền biết, đây là lần đầu tiên, lại cũng không phải là lần cuối cùng.
Khiếp sợ qua đi, Cốc Hàm Chân đánh vỡ sự yên lặng của căn phòng lúc này, nhíu mày hỏi: "Có chuyện gì xảy ra? Sư huynh hãy nói rõ ràng xem?"
Mặc Hoa rũ mắt, ngón tay nhẹ nhàng vuốt chuôi kiếm, trầm ngâm một lát sau, mở miệng nói: "Sau khi từ bí cảnh đi ra ta gặp một đám yêu tu đang tàn sát lưu dân, Tình Nguyệt là người duy nhất trong đám lưu dân đó được ta cứu sống, lúc ấy nàng một thân nhiễm phải yêu độc, tính mạng vô cùng nguy hiểm, thứ duy nhất trong tay mà ta có thể sử dụng được lúc đó chỉ có cấu yếm thảo."
Cấu yếm thảo có thể hóa giải yêu lực, dùng nó để hóa giả yêu độc tự nhiên là vô cùng hiệu quả.
Lúc này Cốc Hàm Chân cũng không có lời gì để nói.
Phàm nhân nhiễm phải yêu độc, tính mạng có thể gặp phải nguy hiểm ngay lập tức, Mặc Hoa là kiếm tu, cũng không tinh thông công pháp trị thương, nếu như hắn không dùng cấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-nang-khong-phung-boi/248292/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.