Sau khi tỉnh lại đầu Tần Phất đau đến mức muốn nứt ra, tỉnh táo một lát liền ngủ thiếp đi.
Thời điểm nàng thức dậy một lần nữa, chóp mũi ngửi được một mùi hương nồng đậm.
Nàng đứng dậy, nhìn thấy Thiên Vô Tật đang ngồi bên cạnh một đống lửa trại, trên lửa trại đặt một lò luyện đan nhỏ xinh, trong lò luyện đan không biết là cái gì, ùng ục bốc mùi thơm.
BBọn họ đã không còn ở trong tiểu viện hàng rào kia nữa, Tần Phát tựa vào bên cạnh một tảng đá, phía sau chính là vách đá cao vút, vị trí vốn có tiểu viện hàng rào nay lại trống rỗng.
Tần Phất mộng bức, đứng lên nhìn quanh một vòng, lúc này mới phát hiện bọn họ quả thật còn ở dưới vách đá kia, nhưng tiểu viện hàng rào quả thật đã biến mất.
Nếu như không phải Đoạn Uyên Kiếm vẫn bị nàng ôm vào trong ngực, thiếu chút nữa nàng còn cảm thấy hết thảy vừa trải qua đều là một hồi mộng cảnh.
Thiên Vô Tật nghe được động tĩnh quay đầu: "Tỉnh rồi?"
Tần Phất chứng thực nói: "Tiểu viện của Hàn Giang tiền bối đâu?"
Thiên Vô Tật: "Sau khi người ngủ nó liền biến mất."
Tần Phất trầm mặc không nói.
Cái viện này cùng với ảo cảnh mà Tần Phát trải qua, nguyên bản chính là do Hàn Giang Kiểm Tôn vì kiếm của hắn mà thiết lập, hiện giờ Đoạn Uyên Kiếm đã tìm được chủ nhân mới, tiểu viện kia đương nhiên sẽ theo đó biến mất.
Tựa như Hàn Giang Kiếm Tôn vậy.
Nhưng trong lòng Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-nang-khong-phung-boi/2024430/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.