Lý Việt Bạch đưa Cesare trở về nhà.
Có thể thuận lợi cướp được Cesare từ trong tay thiếu gia Richard, cần phải cảm ơn cha của Richard, Nguyên soái August Than.
Nguyên soái lo lắng cho danh dự của bản thân, tăng thêm ước thúc đối với Richard, một khi biết đến mâu thuẫn ngầm này, đương nhiên sẽ giận dữ, do Đại tế ti có mặt tại hiện trường biết rõ tình hình (nhất là Đại tế ti còn cao hơn cả Giáo hoàng),cũng không vội vàng xử lý Cesare, đành phải làm theo ý của Đại tế ti, ấn theo quân pháp xử trí "mâu thuẫn bình thường" này.
Sau khi đến Thần điện, Cesare vẫn là bộ dáng mơ hồ khó có thể tin, quả thực không thể tưởng tượng bản thân dễ dàng thoát khỏi phạm vi thế lực của Richard như vậy.
Y ngượng ngùng bày tỏ lòng cảm kích cùng xin lỗi Lý Việt Bạch.
"Không cần cảm ơn tôi." Lý Việt Bạch thản nhiên: "Cậu phạm lỗi nên cậu tới nơi này để chuộc lỗi."
"Vâng ạ." Cesare ngoan ngoãn trả lời.
Y tận lực che giấu niềm vui của bản thân, nhưng trong lúc bất tri bất giác sẽ lộ ra nụ cười.
Vốn là bộ dáng xinh đẹp, làm biểu cảm gì cũng phạm quy.
Lý Việt Bạch nhìn bộ dáng của y, tâm tình cũng không nhịn được mà tốt lên, thiếu chút nữa cười ra tiếng.
Hồ sơ của Cesare cũng giống như bản thân y vậy, vòng vo rắc rối, Lý Việt Bạch cẩn thận xem qua, phát hiện quả nhiên Lôi đoán không sai, Cesare đến từ đảo quốc thờ phụng Minh giáo.
"Cesare, tín ngưỡng của cậu là...?" Một ngày kia, Lý Việt bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-nam-than-tu-cuu-he-thong/1367811/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.