Edit: Phong Nguyệt
Buổi chiều Hồng Ảnh tới quán cơm làm việc, Lục Ý ở nhà chơi game với Hồng Tiêu.
Lục Ý chơi game cực kỳ gà, Hồng Tiêu một bên kéo cậu, một bên tán dóc: “Anh Lục thật sự kết hôn rồi ư?”
Lục Ý tập trung chơi game, vụng về né tránh địch, không ngẩng đầu: “Ừm.”
Hồng Tiêu thao tác dứt khoát, từng nhát từng nhát chém, không ngừng xuất chiêu, nhưng tất cả chỉ là theo bản năng, tâm tư của cậu nhóc không đặt ở đây, Hồng Tiêu lo lắng cau mày: “Vậy kết hôn với không kết hôn có khác nhau không?”
Lục Ý thiếu chút nữa bị phe địch bắn trúng, miễn cưỡng né tránh, nhưng vẫn bị tụt máu, đau đến muốn khóc.
Hồi sau, câu nói của Hồng tiêu mới xâm nhập vào não bộ của cậu, Lục Ý suy nghĩ một chút: “Không có.”
Hồng Tiêu không chớp mắt mà giơ tay chém kẻ làm Lục Ý bị thương, tựa như chặt củ cải: “Vậy buổi tối em có thể ngủ chung với anh không?”
“Bạn học Hồng Tiêu” Lục Ý nhướng mày, “Anh nhắc cho em nhớ, em mười lăm tuổi rồi đó.”
“Mười lăm tuổi thì sao?” Hồng Tiêu thẳng lưng, hùng hồn, “Mười lăm tuổi thì không phải con nít sao?”
Lục Ý bật cười: “Còn dám cây ngay không sợ chết đứng.”
Hồng Tiêu vứt điện thoại di động sang một bên, nhào đến ôm cánh tay của cậu, hệt như con husky mà cọ cọ: “Em thích ngủ chung với anh, có anh ở cạnh em ngủ rất ngon.”
Đứa nhỏ này dính cậu như vậy, đã mười lăm tuổi rồi cũng phải lớn lên.
Nếu không bạn nó đến nhà chơi, thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-dot-nhien-muon-cung-toi-ket-hon/190429/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.