Edit: Phong Nguyệt
Lục Ý mơ một giấc rất dài, trong mơ, cậu và Cố Diễn quay về thời cấp ba.
Đó là hôm sinh nhật 18 tuổi của cậu, có rất nhiều người vây quanh bánh gato, trên mặt ai cũng treo nụ cười vui vẻ.
Lục Ý cắt bánh xong, cầu nguyện, đưa miếng bánh đầu tiên cho Cố Diễn, nói: “Diễn ca, tớ biết cậu thích ăn xoài, nên tớ đặc biệt lấy một miếng bánh có xoài cho cậu.”
Cố Diễn nhìn cậu, trong mắt nổi lên ý cười.
Sau khi tiệc kết thúc, mọi người lục đục rời đi, cuối cùng chỉ còn lại hai người Lục Ý và Cố Diễn, đây là lần đầu tiên Lục Tiểu Ý uống rượu, Cố Diễn sợ cậu say, chỉ cho cậu uống rượu trái cây, còn cố tình khống chế liều lượng, thế nhưng Lục Ý vẫn ngà ngà say.
Lục Ý nhìn Cố Diễn bận trước bận sau thu dọn đồ đạc, ánh mắt dập dờn, bắt đầu cảm thấy mê man, mềm nhũn kêu: “Diễn ca.”
Cố Diễn quay đầu nhìn cậu, dùng khăn ướt lau sạch tay, chậm rãi bước đến.
Lục Ý chưa kịp từ ghế salon ngồi dậy, Cố Diễn đã đẩy ngã cậu, đầu gối áp lên ghế, cúi người qua.
“Anh đây có chuyện muốn hỏi cậu lâu rồi.” Cố Diễn vuốt ve gò má cậu, nhìn chằm chằm cậu ở khoảng cách gần, thanh âm mỉm cười: “Nhóc con, cậu thích anh đây bao lâu rồi, hôm nay có chịu thành thật khai báo không, hửm?”
…
Cảnh kiều diễm trong mơ từng bước tiêu tán, Lục Ý mơ mơ hồ hồ xoa trán, đầu đau như búa bổ mà từ trên giường tỉnh lại.
Ký ức từng chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-dot-nhien-muon-cung-toi-ket-hon/190416/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.