Edit: Phong Nguyệt
Chung Diên ngồi đối diện Lục Ý, ngón tay siết lại, gương mặt lạnh lẽo như đá.
Hắn rõ ràng còn rất trẻ, vừa tốt nghiệp đại học xong, lẽ ra đang trong gian đoạn tràn trề sức sống, nhưng cố tình lại tràn đầy ảm đạm.
Như một quả trái cây tươi ngon bị phủ một lớp bụi dày.
Cố Diễn ngồi bên cạnh Lục Ý, thờ ơ nâng ly nước, hơn nửa lực chú ý đều đặt ở trên người cậu.
Cố Diễn là người bạc tình, đối với người không liên quan không thèm nhìn nửa con mắt.
Nhưng lần này Lục Ý muốn quản chuyện không đâu, anh cũng chỉ có thể cùng nghe.
Khi Chung Diên học đại học, bị người ta hãm hại phải vay vốn sinh viên, hỗ trợ sinh viên vay vốn là cái hố sâu không đáy, sau khi lôi người ta xuống hố còn hận không thể tróc da người ta đổi thành tiền.
Mãi cho đến sau khi tốt nghiệp, Chung Diên trốn trốn tránh tránh, có tiền thì trả, không có tiền thì chịu đòn, mới kéo dài hơi tàn đến nay.
Y không cha không mẹ, không có ai để dựa dẫm.
Nếu hôm nay không trùng hợp bị Lục Ý bắt gặp, thì sẽ không có người thứ hai biết chuyện này.
Lục Ý trầm mặc một hồi lâu, mới hỏi: “Cậu còn bao nhiêu tiền?”
Chung Diên cúi đầu, môi trắng bệch: “Không nhiều lắm…Khoảng mấy ngàn đồng thôi.”
Lục Ý không lên tiếng.
Gã kia muốn 3 vạn, thiếu một phân cũng không được.
… Gã còn nói có nhược điểm trong tay.
Lục Ý không phải thánh mẫu, chỉ là nhìn bộ dạng Chung Diên lại bất giác nghĩ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-dot-nhien-muon-cung-toi-ket-hon/1424463/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.