*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Phong Nguyệt
Sau khi Hồng Ảnh biết tin Lục Ý dọn ra khỏi nhà Cố Diễn, mấy ngày nay tâm trạng ủ dột, liền lôi kéo cậu, bảo cậu ở lại đây.
Thật ra năng lực điều chỉnh của Lục Ý rất mạnh, chỉ cần hai ngày nữa là có thể hồi phục.
Hồng Tiêu thì không biết gì cả, chỉ biết nghịch ngợm.
Cậu nhóc mới vừa lên lớp 11, chơi đến quên trời quên đất, đến giờ vẫn chưa chán.
Buổi tối, cậu nhóc xách một bọc đồ ăn vặt tới, ngồi xuống tán gẫu với Lục Ý, thần thần bí bí nói: “Anh, em nói với anh chuyện này, em thích một bạn nữ trong lớp!”
Lục Ý đang nằm trên xích đu ngắm sao, tiện tay bỏ kẹo vào miệng, “ừm” một tiếng, lát sau, cậu nhíu mày “Sao không phải vị bạc hà?”
“Anh nói kẹo à?” Hồng Tiêu vò tóc, “Bán hết rồi, thói quen của anh thật kì quặc, vì sao nhất định phải là kẹo bạc hà? Sao lại chấp nhất như vậy?”
Lục Ý chưa từng nghĩ đến chuyện này, nghe thấy thế cũng ngạc nhiên.
Tại sao lại chấp nhất như vậy…Cái này là chấp nhất à?
Thật không?
“Chắc là quen rồi.” Lục Ý tiếp tục nằm xuống, “Giống như em thích ăn khô bò thôi.”
“Không giống mà.” Hồng Tiêu nhảy tới trước mặt cậu “Em không mua được khô bò thì sẽ mua khô mực, khô lợn, khô gà, rất nhiều món có thể thay thế, nhưng anh thì khác, em chỉ thấy anh ăn kẹo bạc hà, không ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-dot-nhien-muon-cung-toi-ket-hon/1424447/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.