Chương trước
Chương sau
♪ Editor: Mio・°⁎⁺✧༚
Vầng, không phải cái kiểu khóc rồi an ủi đâu... Nhưng cũng không có gì đâu, tin mình:D
"Giúp em? Dùng chỗ nào giúp? Chỉ cho em húp nước không ăn thịt à?" Kỷ Cảnh Hiên được voi đòi tiên, cất bước đi đến mép giường Quý Huyền Nguyệt, thấy anh vẫn còn buồn ngủ vẫn cố ngồi dậy thì vươn tay ôm anh mà hỏi: "Anh giúp em thế nào?"
"Anh... Chỉ cần không làm bước cuối cùng thì anh đều làm được." Quý Huyền Nguyệt lẩm bẩm: "Dù sao... Chúng ta là người yêu rồi, em đừng làm đau anh thì anh thế nào cũng được."
Kỷ Cảnh Hiên lẳng lặng nhìn anh, sau đó thở dài: "Thôi, để em suy nghĩ trước."
Vì thế Kỷ Cảnh Hiên chừa thời gian cho bản thân và Quý Huyền Nguyệt ngẫm nghĩ một lúc, sau đó hắn ra ngoài đóng cửa cẩn thận, hít sâu một hơi rồi cầm áo ngủ vào phòng anh, đóng chặt cửa lại.
Quý Huyền Nguyệt đã tắt chăn điện, ngẩng đầu nhìn trời, Kỷ Cảnh Hiên vừa tiến đến thì anh đã ngơ ngác quay đầu nhìn hắn.
Kỷ Cảnh Hiên lên giường, hơi thở hắn xâm chiếm "lãnh địa" của Quý Huyền Nguyệt, nơi ngập tràn mùi hương của anh bị hắn mạnh mẽ xâm nhập, phải đánh dấu mùi hương của bản thân lên cái giường mềm mại này, Kỷ Cảnh Hiên chậm rãi hít vào một hơi.
"Thơm quá Quý ca ca, anh thơm quá à."
"Nói bậy, ngày nào cũng ngủ thì làm gì có mùi gì." Quý Huyền Nguyệt giả vờ bình tĩnh nằm xuống, lại không nhịn được mà chui vào lồng ngực Kỷ Cảnh Hiên, hắn ôm lấy eo anh, phần eo cả hai dính sát nhau tựa giao hòa linh hồn, tinh thần của hai người cũng rung động.
Kỷ Cảnh Hiên chống đầu, mỉm cười nhìn Quý Huyền Nguyệt một lúc lâu, không nói gì.
Quý Huyền Nguyệt chậm rì rì bỏ tay vào chăn, hoảng loạn cởi bỏ lưng quần Kỷ Cảnh Hiên, đôi khi ngón tay vừa chạm vào thì theo phản xạ hơi nao núng chút xíu, Quý Huyền Nguyệt chớp mắt nhanh rồi dời tầm mắt đi, không dám nhìn lấy Kỷ Cảnh Hiên.
Lúc tình triều mãnh liệt Kỷ Cảnh Hiên lập tức hôn lấy Quý Huyền Nguyệt, anh bị hôn đến không thở nổi. Sau đó không biết qua bao lâu, môi Quý Huyền Nguyệt bị hôn sưng đỏ lên, cả đầu lưỡi cũng tê dại, xương quai xanh, cổ, eo sườn đều bị mút ra vệt đỏ, vừa sờ vào là đau.
Kỷ Cảnh Hiên rút ra vài tờ khăn giấy, lau khô tay mới vứt đi, sau đó thỏa mãn ôm lấy Quý Huyền Nguyệt, còn Quý Huyền Nguyệt lại cảm thấy cuộc sống không còn gì luyến tiếc nữa: "Cảm giác như đánh trận vậy, mệt chết anh rồi, mấy ngày nay em không được hôn anh, miệng anh đau muốn chết."
"Xin lỗi mà Quý ca ca, anh làm em không kiềm được, nhưng mà trải nghiệm xong rồi có phải rất an tâm không? Em phát huy hoàn toàn vượt xa người thường."
"..."
"Em giúp anh nha, Quý ca ca."
"... Không cần, anh mệt chết rồi, lát nữa là hết thôi."
"Để lâu không tốt cho sức khỏe đâu."
Quý Huyền Nguyệt che mặt, rầu rĩ nói: "Vậy em giúp anh đi."
Một lúc sau quần bị cởi ra, một lúc sau nữa... Quý Huyền Nguyệt lập tức mở mắt ra, vội vàng nói: "Em làm gì vậy? Mau đứng lên."
Kỷ Cảnh Hiên lắc đầu.
Sau một lúc lâu Kỷ Cảnh Hiên mới ngẩng đầu, ở trước mặt Quý Huyền Nguyệt lăn lộn hầu kết, nuốt xuống một chút.
Quý Huyền Nguyệt duỗi tay đánh hắn: "Em làm gì vậy! Nhổ ra nhanh lên, nhanh lên đi!"
Kỷ Cảnh Hiên cầm áo ngủ lên: "Nuốt rồi, Quý ca ca ngủ sớm chút đi, em đi tắm một lát."
Quý Huyền Nguyệt tuyệt vọng nằm ở trên giường, tiếng nước trong phòng tắm chậm rãi tuôn ra, bỗng dưng anh cảm thấy rất có lỗi với Kỷ Cảnh Hiên, một loại cảm giác áy náy không thể giải thích được.
Nhưng bây giờ anh thật sự không thể chấp nhận được chuyện này.
Thật ra anh đã lược mất mấy chuyện để kể với Kỷ Cảnh Hiên rồi, vẫn còn một chuyện Hà Vân Túy đã lợi dụng sự tin tưởng của anh để bỏ thuốc. Việc đó khiến anh ghét bản thân lúc động dục rất nhiều, không có lý trí, không có năng lực, không có ý thức phản kháng chút nào. Nếu lúc trước không phải Lưu Nguyên đến cứu kịp thời, cõ lẽ khi đó anh đã phải lên giường với Hà Vân Túy rồi.
Cũng vì chuyện này nên Hà Vân Túy mới nói nếu kí hợp đồng thì sẽ còn hi vọng sống, mà không đồng ý thì sẽ chịu cảnh mười năm tuyết tàng.
Ban đầu đối với chuyện lên giường Quý Huyền Nguyệt chẳng hề có băn khoăn gì, cũng không hề để ý, nhưng sau khi phát sinh sự kiện kia lại để lại một bóng ma tâm lí trong lòng anh.
"Một kẻ thối nát như mình làm sao lại gây tai họa cho Kỷ Cảnh Hiên được, hiện tại vẫn có thể nuôi em ấy được mà."
Vì thân thể quá mệt mỏi và quá chán ghét tình cảm bản thân mình nên Quý Huyền Nguyệt rất nhanh đã chìm sâu vào giấc ngủ, Kỷ Cảnh Hiên tắm xong, lên giường, gối đầu bên cạnh vẫn chừa một nửa cho hắn.
Hắn ôm lấy Quý Huyền Nguyệt, nắm bàn tay lạnh băng của anh rồi vây anh trong lồng ngực mình, hôn nhẹ trán thì thầm: "Ngủ ngon."
Cả hai ngây người ở nhà vài ngày rồi mà Quý Huyền Nguyệt cũng không cập nhật Weibo để livestream vì lí do môi sưng, cho đến tận khi Official Weibo của "Gemini" đăng bìa tạp chí mới @Kỷ Cảnh Hiên và Quý Huyền Nguyệt lên được.
Là ảnh thiên thần và ác quỷ được chỉnh sửa thêm màu sắc và hình dáng đôi cánh khác biệt hơn, tạo nên một vẻ đẹp linh hoạt kỳ ảo động lòng người.
[A a a a a a a]
[Tui đã đoán trúng từ lúc trước rồi, quá may mắn]
[Tôi hít một hơi rồi nhận ra không có từ nào có thể diễn tả tâm tình bản thân lúc này, chỉ có một tiếng thôi: ĐM!]
[Mua mua mua, chuẩn bị tiền đầy đủ rồi, nhanh lên nhanh lên. Làm ơn cho họ thường xuyên chụp tạp chí đôi đi, em đồng ý tiêu tiền mãi mãi!!]
[Thiên thần và ác quỷ, tuy thiên thần là của ác ma rùi nhưng mà thiên thần vẫn sẽ bảo vệ tui, bốn bỏ năm lên thì thiên thần là của tuiii.]
[Không giải thích chuyện sụp đổ hình tượng hả?]
[Tôi bảo mà sao Nguyệt Nguyệt lại không ra mặt được, hóa ra là do chụp tạp chí.]
[Mua mua mua.]
Cái ảnh bìa này của Quý Huyền Nguyệt và Kỷ Cảnh Hiên gây ra sóng to gió lớn, vô số bài báo mọc lên.
[Sụp đổ hình tượng? Không thể đứng trong giới giải trí nữa? Xem hiện trường của Quý Huyền Nguyệt vả mặt!]
[Mặt bìa tuyệt mỹ, là hình ảnh đầu tiên sau khi sụp đổ hình tượng, một phong cách hoàn toàn mới lạ.]
[Fans không những giảm đi, CP Cảnh Nguyệt lại làm gì khiến tập thể fans phải ôm tim nữa đây.]
...
Đủ loại bản thảo tung ra, chỉ trong vòng vài phút lại lên hot search, hơn nữa còn nhanh như cắt chễm chệ đầu bảng, rất nhiều fans gào thét dưới Weibo Offcial đòi phát tạp chí sớm một chút, thậm chí đông đến nỗi khiến họ bị cưỡng chế offline.
Mấy người qua đường không hiểu chuyện gì xảy ra vào xem thử, bị hình chụp dụ thành fan luôn.
[Kỷ Cảnh Hiên là diễn viên là diễn viên phải không, ôi ánh mắt ảnh nhìn Quý Huyền Nguyệt thật sự dịu dàng quá, cảm giác ngập tràn tình yêu vậy đó]
[Trời ơi tui muốn bùng nổ, sao không ai nói cho tui là có chiếc CP giá trị nhan sắc cao thế này, trước giờ tui đã ship cái gì vậy trờiiiii.]
[Xin lỗi Hà Vân Thành, để em trèo tường một giây nha anh... Đừng như vậy em về không được đâu, bái bai.]
Quý Huyền Nguyệt và Kỷ Cảnh Hiên lại lên hot search CP, đứng thứ hai trong bảng, cái bìa tạp chí vẫn ở trên đỉnh còn fan thì đánh nhau tơi bời. Quý Huyền Nguyệt chia sẻ ảnh bìa, còn viết thêm: "Ác quỷ mê hoặc thiên thần vì muốn để hắn sa đọa, nhưng thiên thần vốn dĩ không hề sa đọa, bởi vì trong lòng người đó có tình yêu rồi, một tình yêu trước sau như một với ác quỷ" - Đây là suy nghĩ của tôi đó.
Anh là thiên thần, Kỷ Cảnh Hiên là ác quỷ.
Thiên thần yêu ác quỷ.
Liệu Kỷ Cảnh Hiên có hiểu hay không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.