Chương trước
Chương sau
Dư luận bùng nổ rất nhanh, Kỷ Cảnh Hiên vốn muốn từ từ dùng cổ phần của mình để từng bước hạ rớt chương trình này, nhưng lại không nghĩ đến việc Quý Huyền Nguyệt sẽ trực tiếp ra mặt mắng đoàn phim, chuyện này có khả năng cao sẽ ảnh hưởng đến tài nguyên tiếp theo của Quý Huyền Nguyệt, nếu xử lý không ổn thỏa sẽ rất rắc rối.
Hắn vội vàng tìm người hạ hot search của Quý Huyền Nguyệt, đưa anh thoát khỏi cảnh đứng mũi chịu sào.
[Hot search biến mất trong một giây?]
[Làm gì thế? Cái tiết mục chó má này có thể có tâm hơn chút không?]
[Chương trình hạ hot search của Nguyệt Nguyệt rồi để hot search bôi đen của Kỷ Cảnh Hiên gánh à?]
[Ai cắt quần áo của Kỷ Cảnh Hiên vậy? Cái chương trình này không biết quản lý người à.]

[Hình như là bạn center đó, trông khá xinh đẹp.]
[Là center đó, có mặt tại hiện trường]
[Check-in chửi người.]
[Một đứa tuyến 18 vô danh cũng không biết xấu hổ cắt quần áo của Hiên Hiên nhà tôi?]
Dư luận thay đổi chóng mặt sang chiều hướng khó thể tin được, phần lớn thủy quân giả vờ làm fans Kỷ Cảnh Hiên quay sang chửi Center Lưu Dục Viêm, thế nhưng Center lại chẳng nói gì, chương trình thì cứ không ngừng hot lên, bao gồm cả độ nhận diện của Lưu Dục Viêm.
[Người kiểu gì vậy, xin lỗi đi! #Lưu_Dục_Viêm_nghỉ_thi_đấu_đi_cảm_ơn]
[#Lưu_Dục_Viêm_xin_lỗi_Kỷ_Cảnh_Hiên_đi_cảm_ơn
#Tiểu_nhân_Lưu_Dục_Viêm
#Lưu_Dục_Viêm_nghỉ_thi_đấu_đi.]
Chiều hướng bị bóp méo, dư luận bị thủy quân khống chế, đến khi chương trình có đủ độ hot rồi thì Lưu Dục Viêm mới chính thức bị cho lui khỏi chương trình, hơn nữa họ còn vứt video của Kỷ Cảnh Hiên ra phủi sạch hết mọi quan hệ, sau đó phần lớn thủy quân đòi công bằng cho chương trình, dạy nhau làm người.

Đến tận lúc này Quý Huyền Nguyệt mới biết mình bị chương trình lợi dụng, đạo diễn thâm độc đến mức đẩy một người không làm gì sai cho mọi người chửi rủa, sau đó để cậu ta nơi đầu sóng gió gánh tội thay rồi đuổi khỏi chương trình, phủi sạch mọi tai tiếng ra khỏi chương trình rồi thì có thể nâng đỡ người mà họ muốn nâng đỡ.
Đồng thời còn ám chỉ Quý Huyền Nguyệt và Kỷ Cảnh Hiên lòng dạ hẹp hòi.
Quý Huyền Nguyệt nhìn thấy dư luận đổi chiều thì vô cùng khó chịu, chỉ hận bản thân qua vô dụng.
Nhưng rất nhanh hot search lại có thêm một bài đăng mới.
[Lưu Dục Viêm thanh minh]
Anh mở ra xem thử.
Lưu Dục Viêm: Tôi không phải là người cắt quần áo của Kỷ Cảnh Hiên, từ trước đến nay tôi vẫn luôn hy vọng có thể đường đường chính chính thì đấu. Nếu là tôi làm thật thì sao chương trình không đăng video của camera giám sát lên? Sợ cái gì hả? Ngoài ra thì rất xin lỗi @Kỷ Cảnh Hiên, lúc tổ tiết mục bao che người phá quần áo của cậu tôi đã không ngăn cản.

Biểu cảm của Quý Huyền Nguyệt và đông đảo cư dân mạng trở thành: "???"
Kỷ Cảnh Hiên xem Weibo xong thì nhẹ nhàng cười, hắn bước đến trước mặt Quý Huyền Nguyệt rồi ôm lấy bả vai anh: "Muốn hố chúng ta cũng không có cửa đâu. Anh quên rồi hả, cậu ấy là người lúc đầu bị đẩy lên gánh tội thay đó."
"..."
"Anh cũng đâu quen cậu ta." Quý Huyền Nguyệt rầu rĩ nói: "Làm anh lo lắng vô ích."
"Sắp ăn Tết rồi Quý ca ca, bao giờ anh mới dẫn em đi gặp mặt phụ huynh đây."
Giọng nói của Kỷ Cảnh Hiên nhu hòa, giọng điệu cũng không hề nóng nảy mà chỉ hỏi một câu đơn thuần. tuy hắn muốn biết hơn về cuộc sống của Quý Huyền Nguyệt, nhưng nếu anh không tiện thì hắn cũng chẳng thể hỏi được.
Quý Huyền Nguyệt hơi sửng sốt, không biết nên nói chuyện trong nhà với hắn thế nào, ngón tay theo phản xạ cuộn lại.
Anh hít sâu một hơi rồi cúi đầu nói: "Anh... Anh với họ đoạn tuyệt quan hệ rồi, sau khi mua nhà xong thì anh dời hộ khẩu của mình đi. Anh lừa em đó, cha mẹ anh chẳng quan tâm gì anh đâu."
Kỷ Cảnh Hiên hoàn toàn không trách anh, hắn thở dài ôm lấy Quý Huyền Nguyệt, nhỏ giọng: "Chuyện này không cần phải giữ mãi trong lòng, nói cho em là được. Tết này ba mẹ em cũng rất nhớ anh, chúng ta về thăm họ nhé."
Sẵn tiện để em trộm hộ khẩu nhà mình nữa.
Không biết bận rộn bao lâu, cuối cùng trước khi ăn Tết hai người cũng hoàn thành công việc, Kỷ Cảnh Hiên và Quý Huyền Nguyệt từ chối lời mời Xuân Vãn rồi về biệt thự nhà hắn ăn Tết.
Quả nhiên gia đình vô cùng náo nhiệt, mẹ Kỷ tự thân sắm sửa, mua cánh gà và thịt các loại kèm rau xanh, dùng xiên gỗ xiên thịt nướng. Buổi tối mọi người cùng ăn BBQ trong vườn, vừa ăn vừa xem Xuân Vãn, dù ở ngoài trời nhưng vì có mồi lửa nướng thịt nên không hề thấy lạnh.
Mẹ Kỷ nướng thịt cho ba đứa con ăn, ba Kỷ chỉ lo ăn bị ông nội Kỷ gõ đầu một cái, chỉ có thể ngoan ngoãn gắp một miếng thịt cho ông.
Chị dâu tuy mang thai nhưng lại rất thích ăn đồ cay, Kỷ Đình ở bên cạnh sợ đến mức run rẩy. Còn Kỷ An không thích ăn lắm nhưng mùi xiên nướng Cố Hàn Tinh làm rất thơm, cũng bị hắn uy hiếp nên phải ăn đầy miệng nhỏ, cậu còn quàng một chiếc khăn cổ đỏ, ánh mắt ướŧ áŧ trông đặc biệt ngoan ngoãn nghe lời.
Quý Huyền Nguyệt ngồi bên cạnh Kỷ Cảnh Hiên, nhìn hắn thuần thục cầm cánh gà nướng trên lửa đỏ, cánh gà nướng vàng giòn ráo dầu, trông rất ngon mắt. Kỷ Cảnh Hiên dùng cọ quét một lớp sa tế lên rồi cẩn thận đưa cho Quý Huyền Nguyệt, sau đó có dặn dò như mẹ già: "Coi chừng nóng."
"Biết rồi, đưa anh ăn." Quý Huyền Nguyệt không quan tâm làm nũng: "Thơm quá đi."
Thời điểm chuyển giao giữa mùa xuân và mùa đông là lúc trời phương Nam lạnh nhất, Quý Huyền Nguyệt mang một chiếc khăn quàng cổ trắng, mặc một chiếc áo khoác xanh xám để tay hơ trên bếp lò nướng, Kỷ Cảnh Hiên thổi thổi cho anh rồi mới đưa sang.
Quý Huyền Nguyệt ăn một miếng, ngon đến mức cười tít cả mắt: "Ngon quá."
"Ăn nữa không?"
"Ăn."
"Vậy anh phải làm gì nhỉ?" Kỷ Cảnh Hiên chỉ chỉ gương mặt mình, không hề xấu hổ nói: "Gọi một tiếng chồng nghe xem nào?"
Mặt Quý Huyền Nguyệt nháy mắt đỏ bừng, chóp mũi cũng đỏ rực, thấy mọi người đều đang lo việc bản thân, anh mới đến gần hôn nhẹ lên môi Kỷ Cảnh Hiên một cái, vị giác của hắn cũng từ từ lan rộng mùi sa tế.
"Tuyết rơi." Kỷ An nhẹ giọng nói.
Cố Hàn Tinh nhẹ nhàng xoa khóe miệng cậu, trả lời: "Tuyết rơi rồi, đẹp không?"
"Đẹp."
"Nào chúng ta cũng nhau đếm ngược thôi! Mười, chín, tám, bảy... Ba, hai, một, chúc mừng năm mới!"
Thời khắc ba giây đồng hồ cuối cùng, Quý Huyền Nguyệt cười nhẹ: "Về phòng hôn cái nữa không? Chồng ơi."
Sau khi anh dứt lời, tiếng pháo hoa lập tức vang lên, đây là do tiệc tối pháo hoa mà năm nào nhà họ Kỷ cũng tổ chức, phảo hoa nở rộ chậm rãi rơi vào ngân hà, Kỷ Cảnh Hiên cúi đầu, từ từ lưu luyến ngậm lấy môi Quý Huyền Nguyệt.
Ba mẹ Kỷ xấu hổ nhìn về phía pháo hoa rơi, Kỷ An cũng nhẹ nhàng kéo lấy ống tay áo Cố Hàn Tinh, lúng túng nói: "Chúc mừng năm mới."
Kỷ Cảnh Hiên hôn xong mới nói với Quý Huyền Nguyệt: "Quý ca ca, em trộm sổ hộ khẩu rồi, chúng ta chờ Cục Dân Chính mở cửa thì kết hôn nha."
"Ừm."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.