♪ Editor: Mio・°⁎⁺✧༚
Nhưng Kỷ Cảnh Hiên bị mấy chữ này chọc cười vui vẻ, giống như một chú mèo con non nớt giương nanh múa vuốt từ chối bị con hổ ɭϊếʍ lông, cuối cùng lại bị hổ ta đè ra đất để ɭϊếʍ láp.
Thần tài năm ngàn vạn: Quý ca ca, sao mà cách màn hình nói chuyện cũng đáng yêu vậy? Hiện tại là xã hội pháp trị, lỡ mà đánh em nổ đầu là cũng có vòng số tám để đeo đó, anh chắc không?
Quý Huyền Nguyệt dậm chân thật nhẹ, cảm thấy người này thật khó giải quyết, bỗng nhiên nhớ ra mình còn một tên tra công tiện nghi đang nhớ thương tên Bạch Nguyệt Quang này cơ mà.
Đệ nhất ân nhân Quý ca ca: Tôi tìm chỗ tốt cho cậu ở nhé. Tôi có một người bạn, tên Tô Lê, nam, độc thân, có thể sống cùng cậu.
Thần tài năm ngàn vạn: Không cần, em nhất định phải ở nhà anh.
Đệ nhất ân nhân Quý ca ca: Cậu tuyệt đối không sống được, tôi thề.
Kỷ Cảnh Hiên cười nhạo, Lưu Nguyên chọn món xong, vừa nhấc mắt đã thấy được thiếu niên thanh tuấn mặt mũi dở khóc dở cười, còn tưởng rằng là nhóc con này trêи mạng thấy gì đáng chê cười, không khỏi nhớ tới đứa con vài tuổi của mình, vẻ mặt đong đầy tình thương của cha, lại quay đầu lại nhìn về phía Quý Huyền Nguyệt, anh vẫn đang cúi đầu chơi di động, từ trong lỗ mũi phát ra một tiếng hừ nhẹ.
Y căn bản không biết nghệ sĩ của mình đang ở tình thế dầu sôi lửa bỏng.
Kỷ Cảnh Hiên thấy Quý Huyền Nguyệt cau mày, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-cua-tra-cong-noi-muon-cung-toi-xao-cp/1015520/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.