Sau khi cả hai tắm rửa xong xuôi thì trời đã khuya rồi, Bạch Nguyệt Quang nhìn mái tóc vẫn chưa thổi khô của Tiểu Đáng Thương Thụ, nhận mệnh kéo qua giúp cậu sấy tóc.
Tiểu Đáng Thương Thụ cọ cọ tay Bạch Nguyệt Quang, anh thuận tay xoa xoa mái tóc mềm mại của cậu, sau đó mới ngừng lại đi về phía phòng ngủ:
“Đi ngủ thôi.”
Bạch Nguyệt Quang thản nhiên đi vào phòng ngủ, Tiểu Đáng Thương Thụ sau khi tắt đèn xong đi vào đã thấy anh đang nghiêng người tựa trên giường, như cười như không nhìn mình.
Tiểu Đáng Thương Thụ trong lòng căng thẳng, xốc chăn vào nằm ngay ngắn, Bạch Nguyệt Quang tắt đèn nằm xuống, nói:
“Công nhận em đoán chuẩn thật, cuối cùng vẫn phải ngủ chung với anh.”
Tiểu Đáng Thương Thụ: “Nếu anh để ý hay là em ra sô pha ngủ nhé.”
Bạch Nguyệt Quang giả vờ kéo cậu lại: “Phòng khách không có điều hòa ngủ không được đâu.”
Sau đó khẽ cười, vỗ lên cánh tay Tiểu Đáng Thương Thụ:
“Đừng sợ, anh không làm gì em đâu.”
Tiểu Đáng Thương Thụ cứng nhắc: “Em không có nghĩ như vậy mà!”
Bạch Nguyệt Quang cười cười: “Ngủ đi, ngày mai anh còn phải lên công ty.”
Tiểu Đáng Thương Thụ: “Em có phải đi không?”
Bạch Nguyệt Quang cười: “Em muốn đi à?”
Tiểu Đáng Thương Thụ: “Em không muốn đợi một mình ở nhà.”
Bạch Nguyệt Quang: “Vậy đi đi, ngày mai đi theo anh.”
Tiểu Đáng Thương Thụ: “Cảm ơn anh.”
Bạch Nguyệt Quang vừa định nói gì đó liền bị cậu cướp lời:
“Em biết rồi, cảm ơn cái mông.”
Bạch Nguyệt Quang đánh một cái lên mông cậu: “Chậc, cưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-cua-tra-cong-khong-chiu-dien-theo-kich-ban/196915/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.