Tiểu Đáng Thương Thụ thật sự là sầu muốn chết, Bạch Nguyệt Quang không nói thích cậu, cũng không nói không thích cậu.
Thời điểm cậu muốn hỏi thử một chút, xem Bạch Nguyệt Quang rốt cục có thích cậu hay không, là anh sẽ luôn ngắt lời cậu làm cậu hết dũng khí để hỏi ra miệng.
Bạch Nguyệt Quang cuối cùng có thích cậu hay không đây.
Mỗi ngày trôi qua đều càng mờ mịt, Bạch Nguyệt Quang rảnh rỗi sẽ đùa giỡn cậu một chút, thỉnh thoảng còn hôn mặt cậu nữa.
Vậy ý anh rốt cục là sao đây?
Nhưng mà không thể phủ nhận rằng Tiểu Đáng Thương Thụ rất thích tình trạng như bây giờ, cả hai đều rất ung dung thoải mái.
Cậu ngày càng ham muốn được cùng anh trải qua cuộc sống hàng ngày.
Tiểu Đáng Thương Thụ đếm thử, còn có ba ngày sẽ đến lễ khai giảng, khai giảng xong cậu sẽ phải về trường, sau đó cũng sẽ không còn lý do gì để liên quan đến anh nữa.
Khiến người ta phát sầu thật sự.
Thứ bảy, Tiểu Đáng Thương Thụ và Bạch Nguyệt Quang ngồi phịch trên sô pha xem phim điện ảnh, bữa trưa đặt pizza mang đến.
Thời điểm Bạch Nguyệt Quang đang cầm giấy giúp cậu lau đi phô mai dính trên khóe miệng thì chuông cửa vang lên.
Bạch Nguyệt Quang xỏ dép tự giác ra mở cửa, Tiểu Đáng Thương Thụ thấy sắp có khách đến liền vội vàng ngồi nghiêm chỉnh lại, còn dọn dẹp lại bàn một chút.
Bạch Nguyệt Quang nhìn người trước mặt quần áo gọn gàng chau chuốt có hơi kinh ngạc: “Tống Viễn?”
Tra Công nhìn Bạch Nguyệt Quang cười: “Anh Nam, hôm nay em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-cua-tra-cong-khong-chiu-dien-theo-kich-ban/1354508/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.