Từ khi tham gia tổ lập trình, Ôn Du Du càng bận rộn hơn trước, trên cơ bản thời gian nghỉ giữa khóa cũng sẽ nhắn tin, hoặc là vùi đầu làm bài tập, hoặc là chuyên tâm nghiên cứu các đề lập trình. Chỉ là hai ngày nữa có trận thi đấu bóng rổ liên hợp cao trung thành phố, Trình Dật Minh là đội trưởng đội bóng rổ của trung học Minh Hoa, đương nhiên phải dẫn đầu tham gia.
"Du Du, cậu cứ cầm bài tập học trên đài, vừa nhìn tôi chơi bóng rổ, vừa viết bài tập cũng được." Trình Dật Minh đứng cạnh Ôn Du Du, đáng thương nói.
Nếu như cậu là một con Husky thì hiện tại đuôi Baaken đã sớm vẫy lên.
"Ngồi trên đài làm bài, cái kia cũng hơi lúng túng." Ôn Du Du nói.
Chỉ nghĩ đến cảnh tượng đó, cô đều xấu hổ đến mức hít thở không thông. Hơn nữa người ta đều đang nhiệt tình xem trận đấu, cô lại ở bên cạnh làm bài tập không nói, mạch suy nghĩ khẳng định cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Trình Dật Minh cho rằng ý của những lời này là muốn cự tuyệt, vội vàng nói:
"Cậu không tới, tôi sợ tôi đấu không lại đám ranh con đó."
"Tôi đi xem là cậu có thể đấu?" Ôn Du Du bị lời nói của cậu làm cho tức cười.
Trình Dật Minh nghĩ nghĩ, "Cậu đi xem, chúng ta cho dù thua, cũng sẽ không thua quá khó coi."
Không nghĩ tới vận may của cậu kém như vậy, lần thứ nhất liền rút được đội bóng rổ mạnh nhất trường bổ túc làm đối thủ. Hàng năm thi đấu bóng rổ toàn thành phố, đội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-cua-nam-phu-co-chap/910823/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.