Lục Tuyết lúc này hoàn toàn không để ý tới mình còn đang giận dỗi Ôn Du Du. Cô ta trong đầu chỉ nghĩ trong cái hộp trang trí tinh mỹ như vậy sẽ là thứ gì đáng tiền. Lục Tuyết tim đập nhanh, tràn ngập mong đợi mở cái hộp. "Lạch cạch" một tiếng, nắp hộp được mở ra. Trong hộp phủ vải nhung mềm mại, phía trên lại không phải để đồ trang sức trân quý như trong tưởng tượng của cô ta mà là một cây bút, loại bút bi rất phổ biến. Đóng gói tinh xảo như vậy, bên trong cũng chỉ có một cây bút, quả thực ngoài ý muốn.
Lục Tuyết giống như là bị người khác tạt vào đầu một chậu nước lạnh, kích động ban nãy nháy mắt hóa thành hư không. Vừa rồi cô ta có bao nhiêu chờ mong, hiện tại liền có bấy nhiêu thất vọng. Động tác của cô ta cứng đờ, lăng lăng nhìn chiếc bút kia. Lúc này, Ôn Du Du mở miệng.
"Năm ngoái tôi tặng cậu nhiều đồ xa xỉ vậy, mặc dù giá trị hết mấy vạn tệ nhưng tôi cảm giác cậu giống như không quá ưa thích, thế mà sau đó lại bán đi."
"Năm nay sinh nhật tôi, cậu tặng tôi một cây bút tôi mới hiểu được cậu là học bá, đâu cần những đồ dung tục gì đó, bút đối với cậu mà nói mới là trọng yếu nhất, đúng không?"
Cô lấy chiếc bút kia từ cặp ra,
"Cái bút này là cậu đưa tôi, tôi luôn luôn không dám dùng."
Những người vây quanh Lục Tuyết đều thấy được chiếc bút kia, cổng trường đều bán, giá có ba tệ. Xem như Lục Tuyết gia đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-cua-nam-phu-co-chap/244763/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.