Gửi Ngôn Minh yêu dấu:
Bố mẹ rất nhớ con.
Chúng ta biết có lẽ con sẽ không bao giờ đọc được bức thư này, cũng có lẽ sẽ không bao giờ biết chúng ta vẫn luôn dõi theo con.
Bố mẹ biết con hận chúng ta, cũng biết con yêu chúng ta.
Con hận chúng ta bỏ con đi sớm như vậy, để con cô độc một mình ở lại thế gian xa lạ. Con lại nhớ nhung những hơi ấm và tình yêu thương vô bờ bến mà khó có thể có được nữa.
Bố mẹ xin lỗi con... không cho con cuộc sống tốt đẹp, cuối cùng ngay cả tình yêu thương cũng không thể dành cho con nhiều.
Bố mẹ rất muốn ôm con thêm lần nữa, muốn lau nước mắt cho con, muốn dỗ dành con đừng khóc.
Bố mẹ khi còn sống không được học hành tử tế, không biết nói lời hay ý đẹp, không biết nắm tay con dạy con phân biệt những bức tranh và bài thơ. Chúng ta chỉ có thể thông qua những lời dặn dò ngắt quãng vụng về này, cố gắng truyền tải đến con tình yêu thương khó nói thành lời.
Chúng ta đau lòng vì con, đau lòng khi con ở cái tuổi đáng lẽ phải quấn quýt bên bố mẹ đòi kẹo lại phải hiểu được sự lạnh lùng của thế giới, đau lòng khi con chưa được hưởng thụ tình thân đã phải học cách tự lập.
Con là bảo bối của chúng ta...
Nhưng bảo bối lại chịu uất ức trên thế gian này.
Bố mẹ muốn nói yêu con thêm lần nữa, chỉ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-cua-kim-chu/3741952/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.