11: 
  
"Sếp, sao anh lại được đặt ở đầu danh bạ của tôi vậy? Là anh yêu cầu sao?" Tôi nằm trên giường bệnh nghịch điện thoại, nghe vậy anh ấy sững người, động tác gọt táo cũng dừng lại. 
  
"Để tôi xem." Tôi còn chưa kịp che thì anh ấy đã ghé sát lại. 
  
'Aaaaaa đồ ngốc Cảnh Phái'. Anh ấy im lặng. Tôi cũng im lặng. 
  
Không khí rơi vào tĩnh mịch. Tôi buông điện thoại che mặt. "Sao trước đây tôi lại ngông cuồng như vậy chứ, /ch//ế/t tiệt." 
  
12: 
  
Anh ấy không mắng tôi, anh ấy lại không mắng tôi. Điều này chứng tỏ tôi trước đây làm thế thân quá xuất sắc. Nhưng tôi gần như không có ký ức nào về việc giao tiếp với anh ấy trước đây, tôi hoàn toàn không nhớ chúng tôi đã sống chung như thế nào. 
  
Chỉ nhớ sau khi tốt nghiệp đại học, tôi mơ mơ màng màng theo anh ấy vào công ty. Rất nhiều chuyện ở giữa tôi không có ấn tượng. Tôi không chịu bỏ tay xuống khỏi mặt. Anh ấy xoa đầu tôi. "Ngông cuồng một chút cũng tốt." 
  
Hả? Đừng nói với tôi câu tiếp theo của anh là "Không ngông cuồng thì em không giống cô ấy". Trái tim bé nhỏ của tôi chịu không nổi đâu, anh bạn à. 
  
13: 
  
"Sếp, hay là tôi đổi lại ghi chú được không?" 
"Thôi," anh ấy nhìn tôi đầy ẩn ý, "Dù bây giờ có đổi, sau này em cũng sẽ đổi lại thôi." 
  
Hả? Tự tin thế? Tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-cua-kim-chu/3741939/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.