Trưởng phòng ký túc thuê một căn biệt thự ba tầng độc lập có sân riêng, một lò nướng thịt đã được đặt ở sân sau. Hoắc Hữu Thanh ngồi vào chỗ và hỗ trợ rót đồ uống, trong khi một người bạn cùng phòng đại học khác đang giúp y lấy một chiếc cốc và nhân tiện hỏi những người khác muốn uống gì.
"Cừu Vấn Phỉ, cậu uống gì?"
Người được gọi đang xử lý gọn gàng các nguyên liệu nấu ăn. Cậu ta nghe xong liền quay đầu nhìn sang.
Ánh mắt đầu tiên là nhìn về phía Hoắc Hữu Thanh.
Vì hôm nay là đi chơi, không phải tiệc rượu chính thức nên Hoắc Hữu Thanh ăn mặc rất thoải mái. Đường cong của xương bả vai lấp ló dưới lớp quần áo, rất gầy gò như đang cố gắng giãy dụa thoát ra từ dưới làn da non mềm.
Thế nào gọi là mỏng mà mềm?
Có thể thấy được từ mắt cá chân lộ ra bên ngoài. Bây giờ, Cừu Vấn Phỉ đang là nghiên cứu sinh năm hai, phần lớn thời gian ở bệnh viện, cậu ta từng luân phiên ở không ít khoa, từng khám cho rất nhiều bệnh nhân, nhưng cậu ta chưa từng thấy người đàn ông nào có làn da đẹp hơn Hoắc Hữu Thanh.
"Có rượu không?" Cừu Vấn Phỉ đáp lại.
"Có! Vậy mới là đàn ông con trai chứ!" Bạn cùng phòng cười ha ha, sau đó xít lại gần Hoắc Hữu Thanh: "Hoắc Hữu Thanh, cậu thì sao? Khó lắm mới có một lần đi chơi, uống chút nhé."
Hoắc Hữu Thanh lắc đầu: "Lái xe tới."
"Trưởng phòng ký túc xá không nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-bi-ghet-bo/2862161/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.