Đới Nguyên cúp máy quá nhanh, như thể muốn bù lại sự mất mặt khi bị cúp máy lần trước. Hoắc Hữu Thanh đặt điện thoại xuống, mắt nhìn vào màn hình, một lúc sau, anh gọi lại cho bạn học kia nhưng không ai bắt máy.
Y quay sang gọi cho Đới Diệc Tân. Hắn luôn trả lời trong vài giây.
"Hữu Hữu." Giọng nói có cường điệu của Đới Diệc Tân vang lên.
Hoắc Hữu Thanh hỏi luôn: "Bây giờ anh đang ở đâu?"
Địa chỉ mà Đới Diệc Tân báo khiến y kinh ngạc, không ngờ hắn lại ở khách sạn: "Vậy anh ở khách sạn đợi tôi, tôi qua ngay."
Vài ngày sau khi Đới Diệc Tân trở về Trung Quốc, Hoắc Hữu Thanh yêu cầu hắn chuyển đến một khách sạn cách trường học một khoảng nhất định. Những lời của Cừu Vấn Phỉ có tác động đến y ở một mức độ nào đó, mặc dù y cảm thấy rằng không cần quan tâm đến sự bàn tán của người khác, nhưng điều đó không có nghĩa là y thích bị người ta thảo luận.
Khi y đến khách sạn nơi Đới Diệc Tân đang ở, y thấy Đới Diệc Tân đang đứng bên ngoài khách sạn đợi mình. Đới Diệc Tân dường như luôn như vậy, bất cứ khi nào họ gặp nhau, hắn sẽ luôn là người đến sớm và đứng ở bên ngoài đợi y.
Ngoại lệ duy nhất có lẽ là lần đầu tiên y đưa Đới Diệc Tân đi khám bệnh. Khi đó y không có ký ức về chín năm đó, cũng hoàn toàn xa lạ với Đới Diệc Tân. Y đứng ở cổng bệnh viện đợi Đới Diệc Tân rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-bi-ghet-bo/2862131/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.