Diệc Bạch Điện xung quanh phủ đầy sương mù, một tòa cung điện biệt lập giáp kim quang chủ nhân của cung điện này là Bạch Triện Thần Quân, là thần cai quản không gian thời gian.
" Chủ Quân! "
Thiên Hữu nhìn thấy chủ nhân của mình học máu liền lo lắng chạy tới bên cạnh dìu người ngồi xuống ghế.
" Ta không sao "
Y cau mày lo lắng lộ rõ, ngài làm gì phải khổ như vậy làm trái mệnh trời mà xoay chuyển thời không và thời gian, bị phản phệ ti vi trăm vạn năm phút chốc đã tiêu hao gần một nữa.
" Chủ Quân tu vi của ngài....ngài làm vậy có đáng không? "
Chàng nhẹ cười từ trong ngực áo lấy ra một cái khăn tay thêu hình hoa sơn trà, chàng sờ rồi cười nụ cười chân thật.
" Đáng chứ! Vì nàng ấy ta làm gì cũng không sợ "
" Nhưng mà nàng ta rõ ràng đã phụ ngài cơ mà? "
" Ngươi không hiểu, là do ta không đến bên cạnh nàng ấy sớm, nếu ta xuất hiện bên cạnh nàng ấy sớm hơn thì có lẽ nàng ấy sẽ không trở nên như vậy. Sương Nhi của ta nàng ấy vốn dĩ phải có một cuộc sống êm đềm hạnh phúc ta không cảm thấy hận hay trách nàng chút nào. Ta yêu nàng ấy, hơn trăm vạn năm qua khi gặp nàng ấy lần đầu tiên thì ta đã yêu nàng ấy mất rồi. Có lẽ đạo tâm ta chưa đủ vững nên khi gặp nàng ấy lại bị dễ lay động như vậy. "
" Chủ Quân người..."
Bạch Triệt lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-ninh-quan/3424027/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.