Y chỉ cái khăn tay nói tiếp: 
- Ngươi xem đây, cái khăn này làm bằng tơ, còn sông núi sa mạc đồ hình,lại bằng len thêu vào giữa. Tơ màu vàng, len cũng màu vàng, bình thờinhìn không thấy, nhưng khi thấm máu rồi, len hút máu nhiều hơn tơ thànhmới phân ra rõ rệt. 
Lý Văn Tú chăm chú nhìn tấm khăn tay, quả nhiên y nói đúng, thấm máu rồi hiện rõ đồ hình, còn chỗ nào không thấm máu thì vẫn nguyên màu vàng.Năm xưa khi Tô Phổ bị chó sói cắn, máu chảy không nhiều, chiếc khăn chỉhiện một bên góc, hôm nay bị thương vì kiếm, đồ hình hiện ra đến hơn một nửa. Bấy giờ nàng mới hiểu rằng chiếc khăn này có ẩn tàng một đại bímật. Tô Lỗ Khắc và Xa Nhĩ Khố bị thương không lấy gì làm nặng, hai người cùng nghĩ: “Đợi ta tỉnh rượu rồi, sẽ giết tên cường đạo người Hán này”. Xa Nhĩ Khố nói: 
- Ông già ơi, cho tôi uống chút nước. 
Kế lão nói: 
- Được. 
Ông đứng lên đi lấy nước. Trần Đạt Hải sẵng giọng quát: 
- Tất cả ngồi yên, không ai được động đậy. 
Kế lão hừ một tiếng, lại ngồi xuống. 
Trần Đạt Hải trong bụng tính toán: “Nếu bấy nhiêu người hợp lực đối phóvới ta, cùng xông lên một lượt e rằng nguy mất. Nhân lúc hai tên chóchết Cáp Tát Khắc chưa tỉnh rượu, giết chúng trước là kế vạn toàn”. Ychầm chậm đi đến trước mặt Tô Lỗ Khắc, đột nhiên rút phắt trường kiếm,vung lên chém ngay xuống đầu y. Y rút kiếm chém thật là đột ngột, hànhđộng lại nhanh như chớp, Tô Lỗ Khắc không cách nào tránh được. Tô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-ma-khieu-tay-phong/195526/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.