Mắt tôi sáng lên khi thấy DJ có thể tỉnh táo ngồi dậy,
hóa ra tài nghệ chăm sóc của tôi cũng ko tệ..
-__-
"Anh ra máu nhiều nên em phải để anh ở đây.."
".. Em đã thay băng cho tôi??"
"Yeah..!! Gỉoi ko? ^-^"
DJ sờ dải băng tôi quấn, cau mày...rồi gật gù... "Cũng khá..."
Tôi cười khoái chí: "Còn phải nói!!"
Và... DJ cũng cười... nụ cười hiếm thấy trên mặt chàng trai Solo lạnh lùng...
Tôi thấy nhẹ nhõm ra..
"Sao anh lại điên tới mức xách xe tìm em khi đang bị thương nặng?? Em sợ muốn chết!!"
"...ko biết sao tôi luôn nghĩ rằng em cần tôi..và tôi ko ngồi yên được.."
"Trời ạh... anh...đúng là..."
"Thôi, tôi về."
"Huh??? Giờ này mà về cái gì??"
Tôi vội vã đứng lên chụp tay của DJ lại,
và ôm khư khư cánh tay anh ta ko buông...
vì thế, DJ đành ngồi lại và chúng tôi nói chuyện tới sáng...
thật ra, tôi chỉ nói được 1 lúc thì ngủ mất!! T____T
đến khi thức dậy, thì đã thấy mình nằm trên giường trong phòng,
còn DJ thì đã đi tự lúc nào..
Ko biết anh đã ổn chưa??
............
Sáng chủ nhật, tôi định xách chiếc xe của dì ra chạy.
để tận hưởng cảm giác đi xe máy...
Dì tôi cứ hỏi liệu có điều kỳ diệu nào đã giúp tôi,
tôi chỉ cười... Điều kỳ diệu đó.. là DJ!! ^-^
Lúc bước ra cửa, Diệu đến.
Sự xuất hiện của nó làm tôi bất ngờ vô cùng, hình như... cũng đã lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-ma-hoang-tu/2108670/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.