Hắn cúi chào ba tôi 1 cách lễ độ, mắt ko thèm nhìn tới tôi
tôi chỉ biết giả tỉnh như ko hề xao động dù lòng đang như lửa đốt.
"Cậu ngồi xuống đây..."
"Cháu nghĩ ko cần, bác muốn hỏi gì cứ việc tự nhiên"
Giọng của hắn thản nhiên và sắc lẻm làm tim tôi đau nhói,
dì Út cũng ko tránh khỏi sự sững sờ..
ba tôi ko tỏ ra nổi quạu với thái độ đó của hắn, ông châm điếu thuốc 1 cách trầm tư.
"Cậu với con Giang bây giờ thế nào? Tôi nhớ cậu đã khẳng định với tôi rằng thích nó..."
"Đúng thế."
"Nhưng cậu đã làm nó phải khóc. Cậu trả lời sao với tôi? Cậu đùa với nó à???"
"Khóc?"
Hắn có vẻ hơi bất ngờ khi nghe ba tôi nói điều đó, khẽ nhướng đầu sang chỗ tôi,
dù vẫn cố tỏ ra ko bận tâm..
"Cháu ko biết tại sao cô ấy phải khóc. Người đáng ra nên khóc phải là cháu. Mà, nước mắt thì ích gì... có những người sinh ra đã ko thể ở bên nhau..."
"Cậu đang nói gì thế??"
"Xin lỗi, cháu nghĩ cháu và Giang đã kết thúc rồi, phải ko, Giang?"
Tôi ngẩng mặt lên với khóe mắt cay xè và cổ họng nghẹn đắng,
hình như, hắn chưa bao giờ gọi tôi như thế... tôi nhớ tiếng "cưng" và "baby" của hắn quá. T___T
Mắt hắn nhìn tôi vừa căm giận, vừa thương yêu.. nhưng rõ hơn hết là 1 ánh mắt bất lực.
tôi chỉ im lặng.
Rồi, hắn bỏ về.
Ba tôi sau 1 vài phút đăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-ma-hoang-tu/2108662/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.